"Thời gian khiến cho người trong cuộc đắm chìm trong vũng lầy vô vọng, chỉ có cách đốt cháy thời gian mới có thể vùng vẫy thoát khỏi tăm tối đó."
--- ------
Bốn năm sau.
Thành phố Marseille đứng thứ hai của Pháp.
Trung tâm thể thao, nơi có các đội bóng hàng đầu.
Khí hậu ôn hoà, giáp địa trung hải, thuận lợi cho các loài hoa đua sắc.
"Chị Kha Kha, tặng chị cuốn sách của Jack Lon Don này, chị nói rất thích nó đúng không?"
Kha Kha nhận lấy cuốn sách "Tiếng gọi nơi hoang dã", liền cười:
"Emily, làm sao...chị muốn có cuốn này lâu lắm rồi!"
Emily là một cô gái tóc vàng đáng yêu, chủ của một cửa hàng hoa, nơi Mạch Kha Kha đang làm việc.
Hôm nay là sinh nhật của cô, đa rất lâu không có ai tặng quà sinh nhật cho cô.
Bất chợt trong lòng rất cảm động.
Cửa vang lên tiếng chuông, một cô gái nước vào, mua một bó hoa oải hương rồi trở ra.
Ánh sáng hi vọng chiếu rọi xuống khắp con đường. Mạch Kha Kha có một đơn hàng giao hoa, cô lái xe đạp điện băng băng trên đường. Hàng cây ven đường trôi qua như một dòng nước êm dịu, nhìn hai bên đường để tìm địa chỉ cần giao hoa, Mạch Kha Kha mới để ý thấy một khu nhà tách biệt hoàn toàn, có đôi nét giống với Thanh Cầm thành.
Bất giác lắc lắc đầu, cũng chỉ là hơi giống, cô tự trấn an mình như thế, bởi lẽ, quá khứ ngủ tên, cô chưa từng muốn khơi dậy chút nào cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-vat-doi-sao-doi/2123406/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.