Dương Mai ngừng khóc nức nở, an an tĩnh tĩnh nghe trong chốc lát, đột nhiên hỏi: “Bên cạnh anh có người?”
Giang Thủy không lập tức trả lời, nhìn Lý Vân, cô ta đầy mặt giảo hoạt cười cười, giống một con mèo hoa vừa ăn vụng. Giang Thủy chợt thấy dạ dày như sông cuộn biển gầm, rượu nuốt vào cả nửa đêm bây giờ giống như đang nhảy lên cổ họng.
Thật lâu không có âm thanh gì, Dương Mai lặp lại hỏi một lần.
Lần này Giang Thủy nhanh chóng đáp lại: “Có.”
Dương Mai hỏi: “Muộn thế này, là ai? Nam hay nữ.”
“Nữ.” Giang Thủy nói có nề nếp, “Em cũng biết, chị Vân.”
Nụ cười của Lý Vân cứng lại, hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề.
Vừa rồi anh gọi cô ta là gì? Chị Vân? Cố tình xưng hô lễ phép. Trước kia anh luôn gọi cô ta một cách bình đẳng là Lý Vân.
So với “Chị Vân”, cô ta càng quen cũng càng thích anh gọi cô ta là “Lý Vân”. Dường như làm thế giữa bọn họ sẽ không có chênh lệch tuổi tác, cũng đã không có chênh lệch thân phận.
Ánh mắt Giang Thủy thực bình tĩnh, giống một mặt gương trơn bóng, chiếu ra bóng dang Lý Vân say như chết trong lòng lại có ý đồ xấu. Dáng vẻ này làm cô ta cảm thấy mất mặt, một đống tuổi, còn dựa vào cảm giác say đi quyến rũ đàn ông của người khác.
Nắm tay của Lý Vân thả lỏng, cách khoảng không nhìn Giang Thủy, anh đã không nhìn cô ta nữa, đang chuyên tâm nói chuyện điện thoại. Dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-gio-em-song-lang/2405477/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.