"Người đã đi rồi. Còn tính đứng đó đến bao giờ ?"
Từ phía trong bụi rậm, một thân thể nhỏ nhắn khập khiễng bước ra, có lẽ là chân vẫn còn đau do lần vấp ngã vừa rồi.
Hàm Nghi ngước mắt lên nhìn người đang thản nhiên đứng dựa lưng vào gốc cây gần đó, làn khói thuốc phì phèo hoà quyện cùng nhưng hạt mưa lâm râm, càng làm nổi bật lên gương mặt của Lâm Trì - mà ngay lúc ấy chỉ có thể gói gọn lại chúng trong một câu : vẻ đẹp của hắn có thể thu hút bất cứ một người con gái nào ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Một khí chất rất uy nghị lại bí ẩn khó có thể kiếm được ở bất cứ người đàn ông nào.
Hàm Nghi trong thứ ánh sáng không rõ ràng chỉ khẽ thấy được đôi mắt khí khái đang đặt về phía xa xăm, hồi lâu sau lại chuyển hướng đặt lên thân người mình.
"Cảm ơn."
Chỉ khi cất giọng, Hàm Nghi mới chợt nhận ra rằng cổ họng mình khô khốc, lúc này một cái nuốt nước bọt cũng khiến cô đau rát đến khó chịu.
"Cô cứ chạy thẳng theo hướng này, sẽ thông ra được đường lớn."
Lâm Trì nói, khuôn cằm sắc lẹm hất về phía đối diện mình, vẻ mặt tuyệt nhiên lại không có lấy hay biểu lộ bất kỳ một thứ xúc cảm nào.
Trong cảnh rừng tĩnh mịch men theo chút âm thanh gió buốt về đêm, bao phủ lấy ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên của cô gái.
Một cảm giác lưỡng lự xuất hiện trong tâm trí, bất giác cảm thấy lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-em-yeu-anh/3033149/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.