Nắng đẹp và mơ màng, mây trôi bồng bềnh trên bầu trời như những que kem bông trắng muốt.
Mùa xuân của sự đâm chồi nảy lộc hòa quyện cùng sắc trời tươi mát đang tỏa sáng nơi đây.
Nó nằm trên sân thượng trường, hít thở bầu không khí trong lành, ánh nắng ban mai tràn ngập trên gương mặt tươi tắn của nó.
Hắn đứng phía sau quan sát nó, đôi lông mày khẽ nhíu lại khi phát hiện ra một điều gì đó quen thuộc.
Cũng vào khoảng thời gian này, mùa xuân của 14 năm trước, hắn bắt gặp một cô gái với đôi mắt màu nâu đượm buồn đang đứng trước bãi biển xanh ngập nắng. Đó là một cô gái xinh đẹp, cả đôi mắt chứa đựng bao nét gợi buồn. Hắn lại gần cô, gương mặt thảm thương cùng bộ quần áo phần nào rách nát và bẩn thỉu.
Hắn đứng cạnh cô nhưng không dám đứng quá gần, hắn sợ mùi máu tanh nồng trên cơ thể sẽ khiến cô cảm thấy sợ hãi. Nhưng không, cô quay ra nhìn hắn, gương mặt nở nụ cười rạng rỡ. Đôi môi nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo.
"Cậu sống ở đây sao?"
"Tôi..."- Hắn rụt rè, e sợ, hắn không biết nên trả lời như thế nào? Hắn cũng không biết bây giờ mình đang sống ở đâu!
"Tôi là Hạ Vi, cứ gọi tôi là Vi cũng được! Thế còn cậu?"- Cô bé nở nụ cười thân thiện, một nụ cười làm điêu đứng biết bao con người.
"Phong..."- Cậu đáp cụt ngủn, mặt cúi gằm không dám nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp của cô bé.
"Rất vui được làm quen, cậu sẽ là bạn của tôi chứ!"-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-den-khi-em-quen-duoc-anh/70408/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.