6
Giữa hè trăm hoa đua nở, ma ma cầm ngân phiếu năm trăm lượng đến đưa cho ta. Trước mặt ta, ma ma hơi bối rối, luống cuống tay chân, mấy lần mở miệng định nói lại thôi.
Tảng đá trong lòng ta cuối cùng cũng rơi xuống. Vốn ta nghĩ rằng bản thân sẽ lặng lẽ chết già trong viện này hoặc là bị bán đi chứ nằm mơ cũng không dám tưởng sẽ được cầm tiền tự mình rời đi như hôm nay.
Ta khắc ghi ân đức lớn, quỳ lạy: "Ma ma, lần này đi đường xá xa xôi, xin ngài cho nô tỳ mang theo mấy món quần áo để thay giặt."
"Cô nương quỳ thế này tổn thọ lão nô mất. Lão nô hổ thẹn trong lòng, chỉ biết chúc sau này cô nương vạn sự trôi chảy, mỹ mãn."
"Ma ma, ta có thể đi dập đầu với lão thái quân một cái không... Có thể nhìn công tử từ xa một chút không?"
"Công tử đang ở ngay trong phòng lão thái quân... Lão thái quân cũng muốn gặp cô nương lần cuối."
Ta lập tức thu dọn hành lí, đi theo ma ma về viện của lão thái quân.
Lão thái quân thấy ta cũng đỏ bừng hốc mắt, thân thiết chuyền đứa bé sang tay ta. Ôm con mà nước mắt ướt nhoà, ta vội vàng gạt lệ, sợ ảnh hưởng không ngắm được đứa bé trong tay.
Lão thái quân thở dài thườn thượt: "Là phủ tướng quân chúng ta có lỗi với con. Nếu con nghe lời ta thì mau chóng rời nơi này ngay, về quê tìm một người chân chất mà gả rồi sống mỹ mãn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-dao-no-do-lieu-ru-xanh/3492573/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.