Hơn hai nghìn năm sau, có một gã thư sinh tên là Hứa Trọng Lâm viết mộtquyển «Phong Thần Diễn Nghĩa», tường tận miêu tả Đát Kỷ là ra sao diễmdanh lan xa câu dẫn được Trụ vương vì nàng phát động chiến tranh, cướpnàng từ trong tay Tô Hộ, cũng to gan phân tích chân chính Đát Kỷ sớm đãbị hồ yêu giết chết trên đường hồi Triều Ca, bị hồ yêu mạo danh thaythế. 
Giờ phút này Tô Tô u buồn ôm đầu, yêu hồ ám hại Đát Kỷ chân chính tiêudiệt mấy trăm năm cơ nghiệp Thành Thang bộ dễ làm như vậy sao? 
Trên đời này không có hồ ly tinh nào xui xẻo như nàng, thảm hại hơn chính là, nàng căn bản cũng không phải là yêu tinh. 
Muốn giữ mạng nhỏ nhưng lại không đủ pháp lực để bảo vệ chính mình, bộ dễ làm lắm sao? 
Càng không nói đến hiện tại Văn Trọng không có lúc nào là không nhìnchằm chằm yêu nữ mê hoặc quân tâm là nàng, chỉ chờ nàng vừa lộ ra đuôihồ ly liền đem nàng băm thành ngàn mảnh... Tô Tô rất muốn rơi lệ, Vănthái sư, ngươi cho rằng Trụ vương dễ mê hoặc như vậy sao? 
Một đường tàu xe mệt nhọc trèo non lội suối, lúc thương thế trên ngườiTô Tô khá hơn bảy tám phần, bọn họ rốt cục về tới vương đô —Triều Ca. 
Tô Tô từng ở trong thủy kính mông lung nhìn thấy hoàng cung được bao phủ trong bóng đêm, bây giờ được nhìn thấy nó giữa thanh thiên bạch nhật,cũng không khỏi kinh ngạc vì sự xa hoa của nó. 
Cái gì kêu "Cung tường văn họa, điêu mài điêu khắc, cẩm tú bị đường,vàng ngọc trân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-cuoi-ta-ho-vi/174981/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.