Da thịt vòng eo bị một trận đau đớn như muốn nổ tung, trong nháy mắt Tô Tô đã bị thổi sang một bên, nằm dưới chân Văn Trọng! 
"Ta không phải yêu!" Tô Tô rốt cục có thể danh chính ngôn thuận hô lên câu này, đáng tiếc như cũ, không người tin nàng. 
"Yêu nghiệt, chớ có nói xạo!" Tay hắn cầm song roi, thế roi nguyên làhai con giao long biến thành, án âm dương phân nhị khí. Những yêu quáitầm thường bị roi này quất một cái sẽ hiện nguyên hình, huống chi làngười bình thường? 
Tô Tô lúc đầu chỉ thấy cái hông đau nhói, bất quá chỉ chốc lát, cơn đaunhức trong nháy mắt thẳng hướng thổi quét toàn thân, đau đớn không cáchnào diễn tả được. 
Nàng cố hết sức ngẩng đầu lên nhìn hắn, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hắnmặc một bộ y phục hình thú hoa văn được thêu kim tuyến cầu kỳ. Hắn cựctrẻ, nhưng tóc trắng như tuyết, ánh mắt khắc nghiệt sắc bén. 
"Yêu nghiệt, còn không nhận tội! Đợi ta đánh ngươi hồn phi phách tán lúc đó mới cam tâm khai thật sao." Văn Trọng ba mắt đều mở, con mắt thứ bacủa hắn có thể phân biệt gian tà trung can, nhân tâm hắc bạch. Nhưng lần này trên người nàng phủ một tầng yêu khí quỷ dị, nếu là yêu quái bìnhthường bị hắn đánh một roi đã sớm khôi phục nguyên hình, nhưng thiếu nữtrước mắt vẫn có thể duy trì được nhân hình, nếu không phải trên ngườinàng tản mát ra yêu khí, có lẽ hắn cũng đã bị yêu nữ này lừa gạt. 
Tô Tô đương nhiên không có khả năng thành thật nhận tội: Không sai! Mụcđích của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-cuoi-ta-ho-vi/174980/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.