Edit: Raury (chưa beta)
"Tiên sinh, ngài có hứng thú với tôi sao?"
Đường Chỉ làm như không nghe thấy mà cứ thế nhìn chằm chằm vào mặt hắn.
Mũi Niên Khải Bạch cao thẳng, hốc mắt sâu, đôi mắt ẩn bên trong hốc mắt rất sạch sẽ, trong trẻo mang đến sự ấm áp, giờ phút này, đôi mắt ấy chỉ còn lại ảnh ngược của y.
—— hệt như đang được sự ấm áp ấy bao quanh.
Một suy nghĩ nhỏ thoáng qua trong đầu Đường Chỉ, y vươn tay chạm nhẹ vào khoé mắt Đường Chỉ, sau đó lùi ra xa: "Mắt anh có nếp nhăn."
"Vâng?"
"Nhưng thưa ngài, sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình, tôi không kiểm soát được nếp nhăn trên mắt mình......Hay những nếp nhăn khác trên cơ thể."
Đóng tủ lạnh lại, Niên Khải Bạch đặt một bát cháo ra ngoài,để nguội, sau đó đổ dầu vào làm nóng chảo, rồi hắn cầm một quả trứng gõ nhẹ vào miệng chảo, một phần trứng chiên hình mặt trời đẹp mắt nhanh chóng được tạo ra.
"Đúng rồi, tiên sinh, điểm tâm hôm nay là món lê hấp đường phèn."
"Tiêu xay." Đường Chỉ hờ hững khuấy lòng đỏ trứng khiến nó chảy xuống, Niên Khải Bạch hiểu ý, rắc một ít hạt tiêu lên trên, trông vô cùng ngon miệng.
Cháo cá vẫn còn tươi và ấm, chỉ một ngụm nhỏ đã khiến người ta đứng ngồi không yên, cứ hết một muỗng lại thêm một muỗng, cho đến khi ăn sạch cháo trong chén.
"Muốn thêm một chén nữa ư?"
"Không." Đường Chỉ lau miệng, mở nắp nồi có lê hấp đường phèn bên trong, hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-cua-toi-dai-nghich-bat-dao/2573013/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.