Edit: Raury
"Tích tích tích!" Chuông báo động hồng ngoại lại được kích hoạt, camera ngoài cửa phòng ghi lại rất rõ hình ảnh một người đang cầm bàn ăn.
Là chuyên gia dinh dưỡng của y.
Người trong camera giám sát giơ tay lên gõ cửa ba lần, "Tiên sinh, đã đến giờ ăn trưa."
...... Y nhớ rõ lúc sáng đã dặn hắn ta không làm phiền mình rồi mà.
Mở cửa phòng ra, Đường Chỉ nhìn người đàn ông trước mặt cao hơn mình nửa cái đầu, ra hiệu hắn ta có chuyện mau nói, có rắm mau thả.
Niên Khải Bạch vô sự tự thông hiểu được nửa câu đầu của y, "Tôi muốn hỏi, tôi ngủ ở đâu?"
Đường Chỉ nhận lấy bàn ăn muốn đóng cửa lại, ý tứ từ chối trả lời thể hiện rõ ràng.
"Trong thỏa thuận có viết, ngài sẽ cung cấp chỗ ở cho tôi." Niên Khải Bạch đề cập đến hợp đồng Đường Chỉ từng ký.
Lần này Đường Chỉ không để đối phương tiếp tục lấy thỏa thuận ra nói nữa, bởi vì biểu tình của Niên Khải Bạch biểu thị rằng những gì hắn nói là sự thật.
"Lầu ba, tự mình chọn một phòng."
"Được rồi thưa ngài, nhân tiện, điểm tâm chiều nay là bánh Soufflé, đồ ngọt sẽ giúp ngài cảm thấy dễ chịu hơn."
Đường Chỉ động tay, nhanh chóng đóng cửa lại.
Nếu có thể, y muốn tên chuyên gia dinh dưỡng lắm lời này cút sớm một chút.
Căng da bụng thì chùng da mắt.
Gây sức ép lên chính mình suốt ba ngày trời, cuối cùng Đường Chỉ cũng rơi vào vòng tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-cua-toi-dai-nghich-bat-dao/2573011/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.