" Anh hai, anh hai " cô tha thiết gọi, những tiếng gọi day dứt, bất an.
Không có tiếng đáp lại, xung quanh lạnh lẽo. Cô ngồi bó gối, tất cả như xoay vòng.
Một bàn tay đặt lên vai cô. Thùy Du ngước mắt nhìn, là một bé trai. Đôi mắt đẹp của cô mở to, ngạc nhiên nhìn đứa bé, đó chẳng phải là Thùy Hạ, người cô gọi là anh hai hay sao?
Nhưng... Thùy Du ngập ngừng nhìn cậu bé, có phải cô đang mơ hay không. Thùy Hạ ở trước mắt cô tại sao lại là hình dáng của đứa bé bảy tuổi chứ?
" Thùy Hạ, anh " cô nghi hoặc nhìn anh.
" Con nhóc này, sao dám gọi tên của anh hả? " Thùy Hạ tỏ vẻ tức giận.
" Con nhóc? " Thùy Du lặp lại.
Thùy Hạ dường như quá quen với hành động này của cô. Đưa tay nhéo má cô kéo đi.
" Này này " cô hét lên, lúc này mới phát hiện mình cũng là một đứa nhóc mà thôi.
Thùy Du đứng sững lại, tại sao lại như vậy, tại sao?
Thấy em gái đứng lại, Thùy Hạ thở dài, kéo kéo tay cô.
" Em, cái con nhóc này, lúc nào cũng muốn làm người lớn, làm chị của anh " Thùy Hạ bất đắc dĩ nói.
Thấy cô không phản ứng, anh lại nói tiếp.
" Được rồi, được rồi, biết em không phục. Không phải sinh sau anh vài phút thôi sao, cho em làm chị đấy. Chị à, mẹ gọi về ăn cơm ".
Thùy Du có cảm giác mình nằm viện đến điên rồi. Tại sao cô lại là đứa bé bảy tuổi chứ? Nhưng cô lại thầm khao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-con-bao-tan/90864/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.