Phút chốc, trong đầu Văn Thu Tỉnh chợt lóe lên một vấn đề, có phải dạo gần đây cậu đối xử quá tốt với người ngoài hành tinh rồi không?
Điều này không quá giống phong cách của cậu...
Bằng không những người quen biết cậu trước đây cũng sẽ không nói mãi, rằng anh Văn cái gì cũng tốt, chỉ là không dịu dàng.
Nói đơn giản, chính là không có khía cạnh nào mềm mại, sống như một phún tử.
(Phún tử – từ ngữ mạng: chỉ người dùng ngôn ngữ chọc giận, tổn thương người khác, khơi mào tranh chấp,...)
Còn rất chính xác.
Văn Thu Tỉnh nghĩ thầm, Will đúng là chó ngáp phải ruồi, gặp nhau lúc cậu đã bước qua thời kỳ phún tử.
Là một kẻ có thể động tay thì sẽ cố gắng không động não, Văn Thu Tỉnh chỉ cảm thán về một mặt mà mình không muốn để người khác biết, sau đó ném hết tất cả ra sau đầu.
"Này!" Thanh niên vỗ vỗ cánh tay Phong Đình: "Anh nói xem bây giờ tôi đã có chưa? Có cần đi kiểm tra không?"
Đã mấy ngày rồi, cậu nghĩ.
Vấn đề này thành công kéo người đàn ông đang thẹn thùng trở về hiện thực, nghiêm túc nhìn cậu lắc đầu: "Thiết bị đầu cuối sẽ có nhắc nhở, không cần kiểm tra."
Văn Thu Tỉnh ngẩn người, sau đó ngẫm lại thấy cũng đúng, cái thiết bị đầu cuối giống như sản phẩm khoa học kĩ thuật đen tối này, ngay cả sinh hoạt tình dục hữu hiệu giữa vợ chồng còn có thể đo lường được, chắc chắn chuyện kiểm tra mang thai chỉ là chuyện nhỏ.
"Ồ..." Thanh niên quay đầu nhìn cảnh đêm ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-chung-toi-day-cam-doc-than/858985/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.