Một buổi chiều cuối tuần, Nguyên Thanh đưa lưng về phía bàn đọc sách dạng chân ngồi trên đùi Tông tầm, đầu tựa ở trước ngực của anh thỏa mãn híp híp mắt:"Cảm giác chúng ta lúc trước cãi nhau khó chịu xong bây giờ tình cảm đã tốt hơn, , anh cảm thấy thế nào?"
"Ừm..." Tông Tầm lên tiếng, tròng mắt nhìn cô giống như mèo lười biếng, trên người mặc quần áo rộng thùng thình.
“Có phải hay không cảm thấy không thoải mái?” Nguyên Thanh ngẩng đầu nhìn anh cười.
Ánh mắt Tông Tầm sâu xa như một vùng vũ trụ, anh nghiêm túc nhìn gương mặt cô , từ từ nói: "Đừng có lại tới, đau."
"Mặc dù đau, nhưng em cảm thấy nó sẽ làm chúng mình có cảm giác còn sống...Mặc dù đau, lúc ấy em lại còn cho rằng anh sẽ không rời đi thật."
Nguyên Thanh nói xong chép miệng, đưa tay sờ lên mặt Tông Tầm, trong lòng lại dâng lên một cỗ nhiệt nóng.
Cô gái xinh đẹp trong mắt tràn đầy yêu thương, anh không thể nhìn không ra được, "Không đi, anh sẽ dung túng em."
“Em sợ có một ngày anh sẽ thật sự giận em.” Nguyên Thanh cười nhíu mày, có chút sợ nói lời thật lòng.
"Sẽ không." Tông Tầm đỡ gáy cô, ôm cô sát lại, "Trừ khi em chính miệng nói em không thích anh."
Nguyên Thanh nghiêm túc ôm ngực đồng ý: "Tốt, vậy chúng ta nói xong, mặc kệ em như thế nào để cho anh khó chịu, chỉ cần em không nói em không thích anh, anh cũng sẽ không đi."
Chỉ tưởng tượng cô nói không thích một chút liền đau lòng, Tông Tầm trầm mặc mấy giây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ban-cao-trao/542129/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.