Chương trước
Chương sau
Nguyên Thanh rất nhanh nhận được tin nhắn trả lời của Tông Tầm: "Em tối nay nói chuyện quá cực đoan, để cho anh nhất thời có chút tức giận."
Nguyên Thanh mím môi, khéo léo xin lỗi: "Em sai rồi."
Tông Tầm trả lời: "Ừm, ngoan."
Bực bội và lo lắng trong lòng biến mất trong nháy mắt, có lẽ là bởi vì Tông Tầm bao dung, cũng có lẽ là tối nay xúc động xả hết ra ngoài.
Giờ phút này trong lòng Nguyên Thanh một mảnh ôn hòa yên tĩnh, trừ đó ra, trong lòng cô còn ỷ lại Tông Tầm rất nhiều.
Cô tiếp tục đánh chữ đáp lại: "Em sau này sẽ không nói nhảm nữa.”
Đợi một hồi Tông Tầm mới trả lời, hiếm thấy anh có thể nói nhiều như vậy: "Anh mặc dù là đứng thứ nhất toàn trường, học hành là thói quen của anh, anh hiện tại ném hết mọi thói quen, kết quả em nói anh chỉ là muốn cùng em ân ái."
Nguyên Thanh bị anh nói đến trong lòng vừa đau vừa ngọt, cô nhất thời không biết nói cái gì, chỉ có thể tiếp tục nhận sai: "Anh! Em sai rồi! Em chính là quá phiền não, cho nên cố ý nói chuyện kích động anh."
Tông Tầm bất đắc dĩ trả lời: "Thật muốn không để ý tới em, thế nhưng là ai bảo anh thích em."
Nguyên Thanh trong lòng luôn luôn hiểu rõ nỗ lực của anh, "Anh rõ ràng so với em nhỏ hơn nhưng lại bao dung em mọi nơi * "へ" * "
"Biết là tốt rồi, sau này không được chọc tức anh."
Nguyên Thanh tranh thủ thời gian làm bộ dạng như một fan girl: "Biết rõ, anh! Em thật yêu anh!"
Đợi mấy giây, Tông Tầm mới chăm chú trả lời: "Ừm, anh cũng yêu em."
Nguyên Thanh nhận được câu trả lời mà cô mong muốn nhất, cô nũng nịu đáp:" Hắc hắc, muốn anh hôn em."
Tông Tầm nhanh chóng lạnh nhạt cự tuyệt: "Không hôn."
Cảm nhận được sự kiêu ngạo của anh, Nguyên Thanh tiếp tục chọc phá anh:" Muốn! Muốn hôn hôn, dùng sức hôn em, bĩu môi ra hiệu ngầm."
Tông Tầm tâm tình hoàn toàn tốt lên rồi, hưởng thụ sự ỷ lại của cô, lại tiếp tục động tác từ chối: "Đừng."
Nguyên Thanh làm bộ khổ sở: "Thê thảm, bé trai em thích đã mất đi hứng thú với em rồi."
Tông Tầm xấu bụng trả lời: "Không, là bởi vì em nói anh chỉ muốn cùng em ân ái, anh hiện tại không tâm tình, cho nên đừng."
"Em sai rồi anh! Không phải anh muốn cùng em ân ái, là em muốn! Muốn cùng anh hôn hôn ôm ôm, mút đầu lưỡi của anh."
Thật mệt, yêu quái lẳиɠ ɭơ cười toe toét lại có tâm trạng, Tông Tầm thích ý tựa ở đầu giường, "Nhớ bao nhiêu."
Nguyên Thanh thấy anh cũng từ chối tán tỉnh mình, cô tiếp tục đáp lại: "Nhớ anh hôn em, sờ em, vân vê ngực của em, anh không thích ngực của em sao?"
"Thích."
Nguyên thanh một tay vuốt vuốt cái vú đầy đặn của bản thân, "Vậy em nâng lên tới đút cho anh ăn, ngậm lấy núʍ ѵú của em hút hút."
Tông Tầm phối hợp cô trả lời: "Hút một chút em liền ướt."
Nhìn tin nhắn trên màn hình, Nguyên Thanh bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến tiểu huyệt co rụt lại, phía dưới ngứa một chút, "Em đã ướt."
Tông Tầm bị cô câu đến lòng ngứa ngáy, "Ừm, muốn anh làm cái gì?"
Nguyên Thanh tiến vào trạng thái, rụt lại huyệt nhẹ xoay cái mông: "Chính em đẩy ra huyệŧ, muốn anh cắm huyệt của em, phía dưới vừa ướt lại ngứa."
Tông Tầm híp híp mắt, tưởng tượng hang động đỏ mọng của cô mà đáp:"Lỗ hổng lộ ra sẽ chảy nước, anh phải dùng qυყ đầυ cọ cọ nó."
Dâʍ ŧɦủy̠ từ cửa hang chảy ra, Nguyên Thanh đem bàn tay xuống dưới ấn lên mình âm đế*: "Thật ngứa, không muốn cọ, muốn anh trực tiếp đâm tới."
(*Huyệŧ hay còn gọi là hộŧ ɭε hay mồng đốc nằm ở giữa và phía trên của âm hộ, ghép trong một nếp mô ở chỗ hai môi bé gặp nhau, là một khối mô cứng kích thước chỉ bằng hạt đậu dài khoảng 1,5 cm, nơi tích tụ các đầu dây thần kinh mang lại kɦoáı ƈảʍ cao độ khi kíƈɦ ŧɦíƈɦ tìиɦ ɖu͙ƈ và có thể cương cứng giống như một ƈôи ŧɦịŧ nhỏ.Vinmec)
Tông Tầm bị cô chọc tới toàn thân phát nhiệt, tay đánh ra những từ thô lỗ:"Thật lãng, thiếu đánh."
"Muốn anh trừng phạt cái mông của em." Nguyên Thanh bị anh nói đến lòng ngứa ngáy khó nhịn, cô nằm nghiêng uốn éo cái mông.
Tông Tầm cũng nhớ cái mông của cô nghĩ đến trong lòng thấy đau, "Càng đánh em càng uớt, sóng đến nước chảy."
"Hiện tại tưởng tượng thì càng ướt, phía dưới thật nhiều nước." Nguyên Thanh lấy ngón tay đùa bỡn dâʍ ɖịƈɦ dư thừa ở cửa huyệt.
Tông Tầm nhịn không được khát vọng: "Anh muốn thấy."
Nguyên Thanh chậm chạp không có trả lời, Tông Tầm đợi một hồi mới nhìn thấy tin nhắn của cô: "Anh mở cửa."
Tông Tầm nhanh chóng trả lời mật mã, "000019."
Nguyên Thanh cấp tốc mở cửa, nhẹ nhàng bước vào phòng ngủ của Tông Tầm ngồi trên giường nháy mắt, liền thấy thứ giữa hai chân anh mọc lên cao ngất, "Cũng cứng rắn thành dạng này còn nói không tâm tình."
Tông Tầm xem thường ném điện thoại: "Em cũng ra sức thành dạng này."
"Ừm... Cho anh xem." Nguyên Thanh nhỏ giọng nói mở ra hai chân, tiếng nói đầy nước.
Không có gì dưới chiếc váy ngủ màu xanh lá cây, đôi chân thon và trắng của cô dang rộng ra, âm hộ ướŧ áŧ lộ ra, cô co rút một cách khó chịu trong mắt anh.
"Anh có hay không ngửi được mùi vị của nó." cách tay Nguyên thanh dặt về phía sau chống đỡ trên giường, cái mông vặn vẹo uốn éo.
"Cái gì mà mùi vị?" Tông Tầm ngồi xuống, nói rồi cúi người xích lại gần giữa hai chân của cô.
Nguyên Thanh một mặt mê hoặc nói: "Vừa ngọt vừa tao."
Nói xong liền khẽ rên một tiếng, nhìn xem khuôn mặt tuấn tú không ngừng cúi thấp, ghé sát vào lỗ nhỏ của mình, phía trên lông cảm thụ được hơi thở của anh.
Anh đang ngửi huyệt của cô, thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ, dâʍ ŧɦủy̠ chảy càng dữ hơn.
Mùi vị thật dâʍ đãиɠ và cám dỗ, Tông Tầm nhìn âm hộ non nớt trước mặt, nham hiểm nói: “Tối nay anh muốn trừng phạt em.”
Nguyên Thanh nuốt nước miếng, những thứ không rõ lại trào ra làm tăng ham muốn: "Thế nào trừng phạt?"
"Bắn trên âm hộ của em, không tiến vào." Tông Tầm nói xong dùng một cái tay bao lấy huyệŧ cô nhào nặn.
"Ngô..." Cảm thụ được anh an ủi, Nguyên Thanh sảng đến khẽ rên, trong đầu hiện ra cảnh chất lỏng trắng đục bắn ra ngoài huyệŧ, cô nhịn không được nhẹ giương cái mông: "Tuỳ anh chơi."
Tông Tầm buông tay ra, mắt sắc sâu thẳm, bên trong tràn đầy du͙ƈ vọиɠ: "Nằm xuống, đánh nát cái mông em."
"Ừm..." Nguyên Thanh nhẹ giọng đáp lời, run thân thể bày ra tư thế quỳ nằm sấp, đem cái mông nhô lên gợi cảm câu người, nước chảy khỏi huyệt như ẩn như hiện.
Tông Tầm đưa tay giữ bộ phận sinh dục cứng cáp của mình, một tay khác vỗ nhẹ lên bờ mông mập mạp của cô, "Ba"
"A..." Nguyên Thanh uốn éo cái mông ngâm khẽ lên tiếng, tiếng nói vừa mềm mại lại quyến rũ, làm cho người mơ màng.
"Còn chọc tức anh sao?" Hỏi xong, Tông Tầm lại đánh mông cô một cái nữa, còn tay thủ dâʍ kia không ngừng di chuyển lên xuống.
"Không dám." Nguyên Thanh mềm mềm nhận lầm, đồng thời không quên câu dẫn anh: "Tiểu huyệt bị anh đánh cho càng ướt..."
"Huyệt ngứa?" Tông Tầm một bên xoa mông thịt, một bên lấy ngón tay cái để nhẹ nhàng ve âm hộ của cô.
"Thật ngứa..." Nguyên Thanh bị anh như có như không vỗ về chơi đùa giày vò đến tê cả da đầu, cô toàn thân run rẩy yêu cầu: "Anh dùng sức sờ sờ tiểu huyệt của em đi."
"Không cho phép đặt yêu cầu..." Tông Tầm tiếp tục xoa bóp mạnh mông cô, vừa chơi đùa tiểu huyệt làm nó cũng lộ ra càng ngày càng nhiều, anh nhìn xem tiểu huyệt đói khát chảy nước co rụt, động tác trên tay càng lúc càng nhanh.
"Anh không phải là rất khó bắn..." Nguyên Thanh quay đầu khao khát nhìn qua Tông Tầm đang thủ dâʍ.
Tông Tầm thở nhẹ ra lệnh: "Nằm xuống, nói gì mà em muốn cho anh nghe ..."
"Ừm..." Nguyên Thanh ngoan ngoãn nằm ngửa, hai tay mở ra huyệŧ làm lộ ra lỗ nhỏ đang chảy nước, dùng ngôn ngữ dụ dỗ nói :"Em muốn cầm lấy đầu ƈôи ŧɦịŧ của anh, lỗ nhỏ cắn thật chặt, còn muốn anh đâm thật mạnh, huyệt bên trong thịt cuốn lấy côn ŧɦịŧ..."
Tông Tầm bị cô quyến rũ động tác cùng lời nói bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ chịu không nổi, trong lòng bàn tay anh dùng sức nắm ngứa ngáy qυყ đầυ, rồi mới tiếp tục nhìn tiểu huyệt tự an ủi.
"Muốn anh bắn cho em... Bắn tới bên trên tiểu huyệt..." Nguyên Thanh trong mắt đầy nước, dùng giọng nói mỏng manh dụ dỗ anh.
"Bắn cho em." Tông Tầm cắn chặt răng, dùng sức đẩy đẩy mấy lần, cuối cùng cầm côn ŧɦịŧ nhắm ngay âm hộ non nớt đỏ mọng mà bắn ra ngoài.
"Hừ ... nóng quá, tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh nóng quá ..." Nguyên Thanh thả bàn tay đang kéo âm hộ của mình ra, đưa một cái lên miệng cắn chặt, âm hộ nhỏ vừa ngứa vừa nóng.
Anh bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục đặc sệt lên đám lôиɠ ʍυ đen nhánh và tiểu huyệt đỏ mọng, bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến bộ phận sinh dục đau rát, anh đè hai bàn tay to lên cặp đùi đang run rẩy của cô, dùng sức đâm côn ŧɦịŧ vào tiểu huyệt.
Thật là tuyệt, Tông Tầm nhanh chóng đâm mạnh vào huyệt của cô, bên trong chặt chẽ nhiều chất lỏng mị thịt cuốn lấy eo anh run lên.
Nguyên Thanh ôm cổ của anh đã được như nguyện rêи ɾỉ, khóe miệng cong cong đắc ý lại lẳиɠ ɭơ.
Anh chẳng thể nào nhịn xuống không thao em đâu.!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.