Chỉ trong vài giây, giống như một con bướm ở lại một lúc, rung cánh và bay đi. 
Hơi nóng từ cổ áo khiến Tông Tầm chú ý tới, Nguyên Thanh mặt đỏ thấu, cô không tự giác cắn môi dưới, có chút khẩn trương trừng mắt nhìn. 
Như thế ngượng ngùng sao? Tông Tầm tinh tế dò xét vẻ mặt luống cuống của cô, thân thể cách xa cô một chút, anh đem tiếng nói tận lực thả lỏng, "Chỉ là một cái báo đáp mà thôi, chị..." 
Nhìn như không quan trọng để Nguyên Thanh căng cứng thần kinh trong nháy mắt trầm tĩnh lại, cô buông ra môi dưới, ngữ khí mềm mại làm chính mình đều giật mình, "Đừng gọi chị." 
Tông Tầm nhếch miệng, ánh mắt kéo theo sự trêu chọc. 
Nguyên Thanh cuối cùng dám giương mắt nhìn anh, đối mặt trong nháy mắt hai người đều im lặng cười, cô muốn làm ra vẻ điêu luyện như khi đi diễn, lại phát hiện ở trước mặt anh kỹ xảo của cô tất cả đều biến mất. 
Nếu như anh nãy giờ không nói gì, cô thật không biết nên xử lý tình trạng phát sinh như thế nào. Cô liền xem như là đơn thuần nhất báo đáp tốt lắm. 
Tông Tầm dựa vào về ghế ngồi của mình, chậm ung dung giải thích: "Là cô một mực tự xưng chị." 
Nguyên Thanh nhếch miệng, lý lẽ hùng hồn nói: "Chị tự xưng chỉ là vì trêu chọc em là trẻ em... Nhưng là em gọi chị là chị, chị đã cảm thấy không thoải mái, em đem chị gọi già rồi." 
"Không gọi." Tông Tầm khó được dịu dàng ngoan ngoãn. 
"Ngoan." Nguyên Thanh đưa tay nhéo nhéo mặt Tông Tầm. 
Tông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ban-cao-trao/542115/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.