Thời gian đã không còn sớm, Nguyên Thanh đưa một đám người Tần Nhu ra ngoài, vừa vặn phía đối diện Tông Tầm cũng mở cửa dự định ra ngoài, anh nhìn thấy Tần Nhu và một số người rồi đứng im bất động bên cửa.
"Cậu cũng đừng xuống lầu, mau trở về đi A Thanh ~" Tần Nhu một bên ôm bên người bằng hữu một bên nháy mắt ra hiệu tạm biệt, ánh mắt vụиɠ ŧяộʍ xoay tròn giữa Tông Tầm và Nguyên Thanh, quả thật là bộ dạng bà tám không chê truyện lớn.
Nguyên Thanh liếc mắt, thầm nhắc nhở: "Nhìn cái gì? Nhìn đường đi, về nghỉ ngơi đi."
Chờ Tần Nhu cùng đoàn người biến mất ở cầu thang lầu 3, Nguyên Thanh mới đem ánh mắt phóng tới chỗ Tông Tầm, cô dựa vào trên khung cửa, ánh mắt trêu chọc: "Tiểu chủ thuê nhà hẹn hò đi?"
Tông Tầm đem điện thoại nhét vào túi quần sau, liếc mắt nhìn bóng dáng thướt tha kia "Uống rượu."
Nguyên Thanh nghe nói nhíu nhíu mày, "Ngày mai thứ hai ài, bây giờ mười giờ hơn."
"Sinh nhật vui vẻ." Tông Tầm cất bước hướng thang dưới lầu đi.
Thấy anh đi xuống dưới, Nguyên Thanh tranh thủ thời gian đứng thẳng người nói: "Xong việc gọi cho chị đón em."
Tông Tầm nghe tiếng dừng lại, Nguyên Thanh nhìn chằm chằm vào bờ vai thẳng và rộng của anh, có chút tức hổn hển làm nũng nói: "Em không thể nói chuyện với chị một câu vượt qua năm chữ sao? Phiền quá à em..."
Cô lại yêu kiều nũng nịu như thế, Tông Tầm có chút quay đầu.
Nguyên Thanh nhìn thấy một bên mặt tinh xảo của anh miệng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ban-cao-trao/542114/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.