Editor: Qing Yun
Mùa đông của Bắc Kinh vẫn luôn lạnh, hai ngày nay trời đổ tuyết, ngoài cửa sổ trắng xóa, may mắn là trong phòng ngủ máy sưởi.
Khương Giai Đình đứng dán sát lưng vào tường, hai vai căng ra, cố gắng thẳng eo duỗi cổ. Giáo viên nói cô ấy lưng hơi gù, nhìn rụt rè không phóng khoáng.
Chúc Văn thì nằm đắp mặt nạ trên giường, hai chân đạp lên xuống để rèn luyện bắp đùi.
Sinh viên khoa biểu diễn thật ra cũng không khác những ngành khác là bao, ngày thường cũng phải đi học, tập luyện, hoàn thành bài tập. Nếu có phim đóng, cần đi theo đoàn phim thì phải xin nghỉ với trường. Khóa bọn họ ngoài mấy người đã đóng phim từ trước, có tiếng tăm nhất định ra thì những người khác cũng đều xoàng xoàng như nhau.
Trường học cũng không quá tán thành việc sinh viên đi ra ngoài đóng phim.
Bây giờ con đường thành danh càng ngày càng khó khăn. Hoặc là thiên phú hơn người, hoặc là kiến thức cơ bản vững chắc, hoặc là vận may hiếm có, hoặc là… phải có chống lưng.
Trong căn phòng ngủ nho nhỏ, hai người đang nói chuyện câu được câu không.
Khương Giai Đình nghe thấy những cái tên máu mặt trong giới giải trí, cô ấy không nhịn được cảm khái: “Khi nào chúng ta mới có thể nổi tiếng đây?”
Chúc Văn mau miệng: “Lục An phòng mình có số tốt nhất, cậu giống cô ấy không phải được rồi?”
“Tớ biết đi đâu tìm trai đẹp giàu có như thế?” Khương Giai Đình ôm khuôn mặt hơi mũm mĩm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-sang-cho-anh-den/2768279/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.