Editor: Mèo coki 
Lúc ôm Diệp Cẩn đến bệnh viện gần đó, tất cả bác sĩ ngoại khoa đều có việcbận, Lệ Dĩ Thần ôm Diệp Cẩn máu me đầy người, rống to với y tá. 
”Tôi mặc kệ mấy người dùng cách gì cũng phải nhanh chóng cứu cô ấy.” 
Y tá xem thường nói: “Bệnh viện của chúng tôi không lớn, chúng tôi cũngmuốn cứu người nhưng tài nguyên chữa bệnh và chăm sóc người bệnh khôngđủ, quả thật năng lực có hạn.” 
Những năm này, Lệ Dĩ Thần rất ítkhi lộ ra vẻ mặt tức giận điên cuồng, nhưng giờ phút này anh hận khôngthể xé nát những con người vừa lười biếng lại vừa tiêu cực này: “Nếu như cô ấy xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tôi, Lệ Dĩ Thần, tổng giám đốccủa tập đoàn Hải Lan, lấy tính mạng của bản thân ra thề, nhất định sẽlàm cho bệnh viện của mấy người thân bại danh liệt, không tin thì mấyngười cứ thử xem.” 
Mặc dù y tá không biết Lệ Dĩ Thần, nhưng thấyLệ Dĩ Thần lái Mercesdes, quần áo sang trọng, mọi thứ đều không tầmthường thì cân nhắc cẩn thận một chút rồi gọi điện thoại cho việntrưởng, sau khi viện trưởng biết Lệ Dĩ Thần đang ở bệnh viện của mìnhthì vội vàng chạy đến. 
Y tá nhìn thấy viện trưởng đến thì nhanh chóng chạy lại nói: “Viện trưởng, tại sao ngài lại đích thân đến đây?” 
Viện trưởng vô cùng lo lắng, chạy tới phòng cứu cấp: “Rất may là cô đã gọiđiện thoại cho tôi, mấy người có biết Lệ Dĩ Thần này có bối cảnh gìkhông, chính là cháu ngoại của Hải Thành, gia đình giàu nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-qua-khu-cua-em/3160539/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.