Editor: Mèo coki 
Khu Bắc, đối với Lệ Dĩ Thần mà nói thì cũng không xa lạ, anh và cô đã từngsống cùng nhau ở chỗ này hơn hai mươi năm, cho đến khi được ông ngoạicủa anh tìm thấy và đưa đến nước Mĩ, nhưng dù thế nào thì anh cũng không thể ngờ một đại tiểu thư sống trong nhung lụa nhiều năm lại ở tại khuBắc mà trước đó chưa từng ngó ngàng tới. 
Lệ Dĩ Thần cau mày, chỉ vào nóc nhà đá đỏ cũ kỹ nói: “Em...... Ở nơi này sao?” 
Sắc mặt Diệp Cẩn bình tĩnh cười cười: “Không sai, tôi ở nơi này, thế nào, anh có ý kiến gì không?” 
”Tại sao lại ở nơi này? Tôi cho rằng em sẽ trở về......” 
”Trở về nhà họ Mục sao?” Diệp Cẩn chợt cười lạnh: “Tôi là cái gì mà phải trở về nhà họ Mục? Nơi đó cũng không phải là nhà tôi, kể từ khi mẹ tôi bánnhà cửa của nhà họ Diệp thì tôi đã không có nhà nữa, không đúng, vào banăm trước, tôi vốn có cơ hội lấy được ngôi nhà thuộc về tôi, nhưng đã bị anh tịch biên rồi.” 
Diệp Cẩn cũng không muốn kể chuyện quá khứ với Lệ Dĩ Thần, đẩy cửa xe ra: “Cám ơn anh đã đưa tôi về, tôi đi trước.” 
”A Cẩn......” Lúc Diệp Cẩn đóng cửa xe thì Lệ Dĩ Thần gọi cô lại. 
Diệp Cẩn dừng bước nhưng không có quay đầu lại: “Nếu như không có việc gìthì về sau chúng ta không cần gặp lại nhau nữa, nếu lúc đầu anh đã lựachọn người kia thì xin anh vĩnh viễn đừng xuất hiện ở trước mặt của tôinữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-qua-khu-cua-em/3160513/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.