Chẳng qua chỉ là một gia đình, một thỉnh cầu quá đỗi nhỏ bé, biết bao người nôn nóng thoát khỏi trói buộc của gia đình, lại có người cầu chẳng được.
.
Cát Niên tiễn cô giáo và đại diện học sinh tới bênh viện thăm Phi Minh ra về, trong lòng không biết làm sao cho phải. Phi Minh vừa biết tin cô giáo và các bạn cùng lớp tới thăm mình liền kêu gào khóc lóc mãi không thôi. Con bé kịch liệt từ chối lần thăm này, tiếng khóc ấy khiến cô giáo và các bạn học sinh có lòng tới thăm mà ngay phòng bệnh cũng không được vào, Cát Niên bất đắc dĩ tiễn mọi người ra về, lòng đầy áy náy.
Cậu bé tên Lý Đắc cùng lớp Phi Minh khi về còn dùng dằng mãi không nỡ, cậu bé thậm chí còn kéo tay Cát Niên hỏi: “Cô ơi, cháu vào nhìn bạn Tạ Phi Minh một chút có được không? Đợi bạn ấy ngủ rồi cháu vào cũng được.” Cát Niên biết, Phi Minh vẫn luôn mong muốn có được sự chú ý từ cậu bạn vừa thông minh lại xinh trai này. Ví như Phi Minh coi mình là công chúa Bạch Tuyết thì không nghi ngờ gì nữa cậu bé Lý Đắc đó chính là hoàng tử bạch mã. Nhưng Cát Niên cũng biết, lúc này đây Lý Đắc lại chính là người Phi Minh không muốn gặp nhất.
“Cô giáo và các bạn vào chơi nói chuyện với cháu không tốt sao? Chưa biết chừng Lý Đắc còn có thể phụ đạo bài cho cháu.” Về sau Cát Niên nói với Phi Minh như vậy.
Phi Minh nằm dựa trên giường bệnh chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-nhin-ve-phia-em-tap-2/2383137/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.