Cô biết mình chẳng thể nào thuyết phục được bất cứ ai, nhưng đây chính là sự thật, là giao ước ngầm của riêng cô và Vu Vũ. Nếu không có cậu ấy, thì thế gian này còn có ai tin vào sự cộng hưởng tâm hồn sai lầm này?
.
Người không còn sự sống, máu thì vẫn chảy dường như mãi mãi không ngừng.
Cát Niên đứng lặng im, Hàn Thuật ở bên cạnh nói gì đó, nhưng cô không quan tâm.
Hình như cậu ta có hỏi: “Lẽ nào cậu không xem cậu ấy thế nào?”
Cát Niên lắc đầu.
Dù cô nhìn về phía trước hay ngoảnh lại, đều chỉ có một vệt máu đỏ, còn lại đều là màu xám xịt.
Xe cấp cứu đến, cảnh sát cũng đến rồi, những người phải đến đều đến hết rồi... Có người vây quanh Vu Vũ, một lúc sau người ta nhấc cậu lên cáng, khi chiếc khăn trắng trùm lên mặt cậu, màu đỏ cũng biến mất, một màn đen bao phủ lấy thế giới của Cát Niên.
Cô và Hàn Thuật đều được đưa đến trụ sở công an huyện. Hàn Thuật được hỏi trước, cậu ta được đưa đến phòng khác. Một nữ cảnh sát thấy vẻ hoảng hốt của Cát Niên thì rót cho cô một cốc nước, Cát Niên uống cạn không còn một giọt, lúc này mới biết mình khát hơn mức có thể tưởng tượng.
Không lâu sau một phụ nữ dung nhan bình thường vội vội vàng vàng bước vào. Có vẻ người ấy không nhận ra Cát Niên, nhưng Cát Niên biết đó là công tố viên Thái. Khi còn ở Viện Kiểm sát Thành phố, công tố viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-nhin-ve-phia-em-tap-1/1988609/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.