11.
Ngay khi tôi sắp hôn được anh, đột nhiên anh đứng dậy, nói giọng lạnh lùng.
“Em đi đi, anh không cần em thương hại.”
Nhất thời, tôi không biết phải làm sao: “Đây không phải thương hại, Hứa Tị, em thích anh.”
“Nhưng ông đây không thích em!”
Hứa Tị đột nhiên nổi giận.
Anh nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt tôi, động tác thô lỗ kéo tôi lên.
“Cút, đừng để anh lại nhìn thấy em.”
Mắt tôi đỏ hoe.
Vừa giãy giụa, vừa hét lên với anh: “Anh nói dối!”
“Hứa Tị, anh thích em, nhưng anh không dám thừa nhận thôi!”
Mọi người đều nói Hứa Tị vừa lạnh lùng vừa vô tình, sẽ không đối xử dịu dàng với bất kỳ ai.
Nhưng trước mặt tôi, anh không như thế.
Dù lần nào anh cũng nói lời hung dữ, nhưng chưa từng làm tôi bị tổn thương.
Làm gì có ai dám tụt quần Hứa Tị.
Nhưng tôi không những tụt quần anh, còn không bị anh ghét.
Hứa Tị nói: “Đấy là do da mặt em dày!”
“Lần trước em tỏ tình với anh thì sao?”
Tôi bướng bỉnh nhìn anh chằm chằm: “Lần trước, rõ ràng anh có thể mặc kệ em tiếp tục đánh nhau với người ta, tại sao lại đưa em chạy theo anh?”
Hứa Tị tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn tôi nói: “Sao ông đây phải nói với em!”
Đúng.
Anh không còn lời nào để nói.
Tôi đắc ý giúp anh giải thích lý do.
“Vì anh thích em.”
Sắc mặt Hứa Tị cứng đờ, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-mai-nha/3327139/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.