“Lẽ nào con muốn rước một người phụ nữ đã ly hôn về làm vợ, sau này nuôi con của kẻ khác nữa sao?”
Cố Bắc Thành siết chặt vô lăng trong tay, lại nhớ đến câu nói của Mộng Cầm. Suốt một đêm anh không thể chợp mắt, đắn đo suy nghĩ, rốt cuộc tình cảm mà anh dành cho Từ Khánh Dung lớn đến độ nào?
“Bắc Thành…”
Nghe thấy tiếng động, Cố Bắc Thành ngược mặt lên nhìn. Từ Khánh Dung đứng bên ngoài xe gõ nhẹ lên tấm kính chắn gió, khóe môi mỉm cười.
Cố Bắc Thành sững người ra một lúc, sau đó mới xuống xe, đi vòng sang chỗ của cô.
Anh cẩn thận mở cửa để Từ Khánh Dung ngồi vào, vươn tay thắt dây an toàn cho cô, sau đó nổ máy xe lái đến nhà hàng.
Bình thường Cố Bắc Thành sẽ chủ động tìm chuyện để nói với Từ Khánh Dung, nhưng hôm nay đặc biệt khác lạ. Anh chỉ hỏi cô qua loa một câu rồi im lặng, suốt đoạn đường đi không nói thêm lời nào.
Từ Khánh Dung cũng giữ im lặng. Cô vẫn đang suy nghĩ một lát nữa nên mở lời với Cố Bắc Thành thế nào. Tinh thần Từ Khánh Dung trở nên căng thẳng, mồ hôi đổ ra hai lòng bàn tay, đến nỗi cô phải dùng khăn lau đi bớt.
Nhà hàng nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà ở trung tâm thành phố, với cách bài trí đơn giản nhưng không kém phần sang trọng. Đặc biệt, thực khách có thể vừa ăn vừa chiêm ngưỡng vẻ tráng lệ, lấp lánh ánh đèn của thành phố về đêm, trong giai điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3467153/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.