Một khi đứng trước quyết định quan trọng, con người ta sẽ càng trở nên ngu muội. Nên nắm cái nào, buông cái nào, thật sự rất khó để đưa ra lựa chọn. 
Tống Duật đang ở trong hoàn cảnh như vậy. Suy nghĩ suốt mấy ngày trời, hắn vẫn không thể đặt bút ký vào tờ đơn ly hôn với Từ Khánh Dung được. 
Thẳng tay ném tệp hồ sơ xuống bàn, Tống Duật ngã lưng ra đằng sau, tay day trán đầy mỏi mệt. 
Tan làm, nhưng hắn không muốn trở về nhà. Không biết từ khi nào, cảm giác không có cô bên cạnh lại vô vị đến vậy. 
Cầm điện thoại trên tay, quét qua một đường trên danh bạ. Tống Duật có rất nhiều mối quan hệ, nhưng thân thiết chỉ có thể kể đến Phương Thái Khang và Cố Bắc Thành. 
Gần đây hắn với Cố Bắc Thành không mấy hòa hợp, gặp nhau không cãi nhau liền đánh nhau. Tống Duật còn phát hiện ra anh dành sự quan tâm đặc biệt cho Từ Khánh Dung. Mà không… hình như từ trước đến giờ luôn như vậy, chỉ là bây giờ hắn mới để tâm đến. 
Tống Duật vô thức bật cười, từ khi nào mà tâm trí hắn lại toàn là hình ảnh của Từ Khánh Dung như vậy? 
Nhìn màn hình điện thoại sắp tối dần, hắn không chút chần chừ, nhấn số gọi cho Phương Thái Khang. 
Muốn giải tỏa tâm sự, tìm anh là sự lựa chọn đúng đắn nhất rồi. 
“Này, bác sĩ đại nhân, tối nay cậu rảnh chứ?” 
“Có chuyện gì?” Đầu dây bên kia rất nhanh đã lên tiếng. 
Tống Duật cũng không vòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3323158/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.