Từ Khánh Dung đặt đĩa thịt bò xuống bàn, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm Từ Khánh An. Vì sao cô ta lại biết cô đã dọn ra ngoài sống? Lẽ nào là nghe ngóng từ chỗ của Tống Duật? 
“Khánh Dung, con chuyển ra ngoài sống sao?” 
Cô còn chưa kịp lên tiếng, Từ Thái Sâm đã sốt sắng hỏi. Chuyện đã đến nước này không thể tiếp tục giấu nữa, Từ Khánh Dung đành gật đầu thừa nhận. 
Từ Khánh An chêm vào: 
“Nghe nói em sắp ly hôn với Tống Duật. Khánh Dung, chuyện lớn như vậy, sao em không nói với gia đình?” 
Từ Khánh Dung cười nhàn nhạt. Cô ly hôn với Tống Duật, có gì đáng để nói đâu chứ? 
“Phải! Chuyện ly hôn từ từ nói cũng không sao, nhưng con dọn ra ngoài, tại sao lại không về nhà?” Từ Thái Sâm ngỏ lời trách móc. 
Trước đây Từ Khánh Dung từng nghĩ sẽ quay về Từ gia sống, nhưng rồi thái độ lạnh nhạt của Đàm Lê Giai khiến cô buông bỏ ý định. Dù sao cũng không thể hòa hợp, tốt nhất không nên miễn cưỡng nhìn mặt nhau qua ngày. 
“Con thấy chỗ ở hiện tại rất tốt, gần với nơi làm việc. Ba à, ba không cần quá lo lắng cho con đâu.” Cô mỉm cười, nhẹ giọng xoa dịu tâm trạng của Từ Thái Sâm. 
Ông trầm ngâm mất mấy giây, khẽ gật đầu. Lát sau lại hỏi: 
“Con đã suy nghĩ kỹ chưa? Ly hôn không phải chuyện nhỏ đâu.” 
Từ Khánh Dung chua xót nhìn ông, không biết là do hơi lẩu khiến mắt cô cay xè, hay là do nỗi ấm ức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3311010/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.