🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mỹ Anh, con của tớ… mất rồi.”



Từ Khánh Dung nằm trên giường bệnh, hai hốc mắt đỏ quạch, nước mắt chảy xuôi ướt đẫm hai bên gối.



Hôn mê suốt ba ngày trời mới tỉnh lại, bụng cô nhẹ hẫng, đau đớn vì vết sẹo hằn trên da thịt thì ít, mà tổn thương trong tim thì nhiều.



“Khánh Dung, cậu đừng khóc…”



Phương Mỹ Anh nghẹn ngào lau nước mắt cho Từ Khánh Dung, nhưng chính cô ấy cũng không cầm được nước mắt.



Ông Trời có phải là quá tàn nhẫn không? Từ Khánh Dung đã phải chịu nhiều ấm ức rồi, ông ấy còn nhẫn tâm cướp đi đứa trẻ trong bụng cô nữa.



“Đều tại tớ… tại tớ… không thể bảo vệ được con của mình.”



Từ Khánh Dung nói không nỗi, thở cũng không nỗi, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ trong cuống họng. Hai mí mắt cô sưng húp, cả người trống rỗng, cảm tưởng chỉ muốn theo đứa con chưa kịp chào đời của mình, đầu th.ai ở một kiếp khác.



Đáng lẽ, trước đây cô không nên cố chấp cưới Tống Duật làm chồng.



Hắn không yêu cô, đáng lẽ, Từ Khánh Dung không nên cố chấp phủ nhận điều này.







“Tớ không thiết sống nữa. Mỹ Anh, tớ muốn, muốn…”



“Cậu đừng như vậy mà, tớ xin cậu…”



Phương Mỹ Anh ôm lấy Từ Khánh Dung. Cơ thể bé nhỏ kia run lên lẩy bẩy, nước mắt tràn ra không sao tả xiết. Từ Khánh Dung nấc nghẹn một tiếng, cả người mềm nhũn, ngã gục trên vai của Phương Mỹ Anh, ngất lịm.



Bác sĩ giúp Từ Khánh Dung tiêm thuốc an

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3068527/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.