Hôm sau, tại lớp học của Ngọc Chi
- “Ngọc chi em ra đây cho cô” - tiếng cô chủ nhiệm vọng từ cửa lớp
Tôi đang bấm điện thoại trả lời tin nhắn bố mẹ liền đi ra, lẽo đẽo sau cô giáo
Vào đến văn phòng
Cô giáo tìm kiếm thứ gì đó rồi đưa vào tay tôi
- “Em xem điểm cuối kì lần này của em không cao. Hơn nữa sắp lên đại học em cứ tính học như này sao. Em dự tính vào trường nào”
Tôi thẫn thờ nhìn điểm số. Tôi biết việc học đối với tôi chưa bao giờ giỏi. Nhưng không ngờ lần này lại thấp đến vậy.
- “Em sẽ cố gắng lần sau làm tốt hơn ạ”- tôi nhẹ giọng đáp
Nói chuyện với tôi một hồi thì cô giáo nâng cặp kính nói:
- “Được rồi về lớp đi. Sắp vào giờ rồi”
Tại lớp học
Khi tôi mới ngồi vào chỗ. Thì Khánh Chi, người hàng xóm cạnh nhà tôi quay xuống
- “Này, mày lại bị điểm kém đúng không. Tao nói rồi cái loại mày thì làm được việc gì nên hồn. Sức khoẻ thì yếu tốt nhất nên nghỉ học ở nhà luôn đi”
Nói rồi Khánh Chi còn không quên lườm tôi một cái rồi quay lên vì thầy giáo vào lớp.
Tôi ngồi im. Lại lạc vào những suy nghĩ của riêng mình. Nhớ lại hồi trước, nhà tôi luôn bị người ta so sánh với nhà họ. Người ngoài nói:
- “Cùng tên Chi mà sao cái Ngọc Chi kém cỏi hơn thế. Chẳng bằng 1/10 cái Khánh Chi”
- “Nghe nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duong-quay-dau-nhin-toi/2931485/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.