Tôi bắt đầu mất ý thức. Cuối cùng chỉ lờ mờ nhìn thấy hai người đàn ông chạm vào tôi.
Lúc tôi tỉnh dậy là lúc tiếng đạp cửa vang lên. Anh tiến vào đạp mạnh tôi xuống giường. Rồi xốc người tôi lên bóp chặt cổ nói:
- “Cô hay nhỉ. Biết tôi không ở nhà liền tìm cách quyến rũ người khác rồi thoát ra ngoài. Còn lên giường với hai người chứ không chỉ một”
Anh ném sấp ảnh vào mặt tôi, tiếp tục phỉ báng:
- “Tôi biết cô là loại đ*, nhưng không ngờ lại trơ trẽn thèm khát đàn ông đến thế.”
- “Lúc nào cũng tỏ ra ngoan hiền để lấy lòng. Cái loại đ* như cô chết rồi xuống địa ngục chắc vẫn câu dẫn đàn ông.”
Hốc mắt tôi bừng đỏ. Miệng khô khan lâu không được uống nước. Lí nhí nói:
- “Em không có, em bị oan, là em bị oan anh phải tin em”
- “Tin cô? Bằng chứng rõ ràng cô còn chối cãi”
Nói rồi anh nắm tóc tôi, kéo tôi lê lết trên sàn nhà. Đẩy tôi vào cái phòng kho lúc trước.
Tôi lại cào cấu bản thân không ngừng. Một chút cũng không rên rỉ. Chính tôi cũng cảm thấy bản thân mình thật dơ bẩn. Không được tắm rửa nên vết thương của tôi cứ thế bị nhiễm trùng. Người thì bốc lên mùi.
Tôi cứ ở trong đấy suốt 1 tháng chỉ uống nước và lâu lâu mới được ăn cơm thừa. Bác giúp việc về biết tin, nhưng cũng không thể cứu tôi ra. Chỉ có thể lâu lầu đứng trước cửa nói chuyện với tôi.
Vẫn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duong-quay-dau-nhin-toi/2931456/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.