Hôm sau.
Hôm nay là ngày ba mẹ anh về nước. Sẽ ở cùng chúng tôi. Vì thế Khánh Chi phải dọn ra ngoài ở. Anh khuyên nhủ mãi cô ta mới đồng ý.
Thật ra cô ta chính là đang giả vờ. Cô ta chưa bị ngu đến mức một mực sống chết đòi ở lại. Chỉ vì đang giả yêu anh nên phải diễn cho tròn vai.
Vì cái thai trong bụng tôi mới có 2 tháng nhìn chưa rõ là mang bầu. Tôi cũng trộm vía không ốm nghén gì. Tôi vẫn nhớ lời anh bảo “chưa được nói chuyện cho bố mẹ”.
Khoảng thời gian này tôi hạnh phúc vô cùng. Vì có bố mẹ anh nên chúng tôi ngủ chung phòng. Ăn cơm lúc nào cũng ngồi cạnh nhau. Mẹ anh còn dạy tôi nhưng món anh thích ăn.
Đến giờ, tôi đã nắm rõ sở thích của anh trong lòng bàn tay.
Tối đến mẹ anh hay bày trò cho mọi người cùng chơi. Hôm nay là trò nói thật. Tối nay bố anh bận việc nên chỉ có mẹ và chúng tôi. Chai rượu chỉ vào ai người đó sẽ thực hiện. Không nói được phải uống. Anh may mắn thật chưa bị quay vào lần nào mà ngược lại tôi toàn bị chai rượu chọn. Câu hỏi mẹ anh đặt toàn xoay quoanh cuộc đời của tôi. Lúc này, tôi không ngại gì mà giãi bày hết tâm sự cũng một phần vì tôi nghĩ tý nữa mọi uống say sẽ quên hết và dù sao trong bụng tôi cũng có em bé.
Lượt cuối cùng chai rượu quay vào anh. Mẹ anh hỏi sở thích của tôi là gì. Tôi thấy anh đơ cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duong-quay-dau-nhin-toi/2931451/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.