Tôi ghét em vì chính em là người xáo trộn cuộc sống của tôi. Tôi nhất quyết đẩy em vào tù. Tìm mọi cách để em ở trong tù lâu nhất. Chỉ không ngờ em lại được thả ra sớm.
Chính tay tôi đã nói lên những điều bì ổi em đã làm cho họ hàng của em. Để sau này, em không còn nơi nào ở lại. Tôi lúc ấy mong chờ cái cảnh em lang thang đầu đường xó chợ.
Bố mẹ luôn thúc giục tôi phải cưới vợ sinh con. Nghe tin em sắp ra tù. Tôi liền đổi ý. Tôi sẽ cưới em dẫn em vào một cuộc hôn nhân đẫm máu. Tôi sẽ chà đạp em từng chút một.
Hôm kết hôn, tôi nhớ Khánh Chi da diết. Tôi luôn thầm nhủ chỉ cần cô ta trở về. Tôi sẽ vứt bỏ em. Đêm tân hôn, tôi cố tình uống thật nhiều rượu. Trong lòng bức rức khó chịu. Nhìn thấy em ở trong phòng mình tôi càng khó chịu càng buồn nôn.
Một đêm, tôi xuống phòng bếp uống nước. Vô tình đi ngang qua phòng em. Tôi thấy em sốt. Hình như cả ngày chưa ăn gì. Tự nhiên lòng tôi lo lắng lạ thường. Nhưng đột nhiên bác giúp việc bước từ phòng em ra. Tôi chột dạ nhanh chóng quay về phòng.
Có một ngày, tôi dẫn Vũ Minh-Đối tác lớn của công ty tôi đến nhà để bàn bạc hợp đồng. Dẫn Vũ Minh vào thư phòng. Tôi lại quên mất hợp đồng ở phòng ngủ. Liền nhanh chân quay lại lấy.
Chỉ là khi quay lại. Tôi thấy anh ta ôm em. Tôi không nghĩ em thèm khát trai đến vậy. Tôi cáu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duong-quay-dau-nhin-toi/2931431/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.