Sáng hôm sau cả hai cố gắng dậy sớm để ăn sáng cùng với mọi người. Khi cả hai xuống thì mọi người cũng đã ngồi vào bàn ăn. Lạc Hy và Hạ Vy đi đến và ngồi xuống. Hạ Vy không kiêng dè Thiên gia như mọi người, cô xem Thiên gia như ngôi nhà của cô. Khi còn bé mỗi lần cha mẹ của Hạ Vy bận đi công tác thì đều sẽ đưa cô đến Thiên gia để chơi với Lạc Hy. Mạc Lăng Tùng đưa một chiếc hộp nhỏ cho Lạc Hy:
- Quà cho chị này. Nếu bác trai và bác gái không thể đưa chị tận tay phần thưởng cho chị khi chiến thắng trong ván cược thì em sẽ thay mặt hai bác.
Cô mỉm cười:
- Cảm ơn em.
Lạc Hy chuyển ra ngoài và cố gắng tự sống cũng vì ván cược với ba mẹ cô. Ba mẹ cô muốn cô học kinh tế để tiếp quản sự nghiệp của gia tộc nhưng cô lại từ chối vì cô có đam mê với thiết kế. Tối hôm đấy có một cuộc cãi lộn lớn giữa cô và ba mẹ:
- Sao con cứ cãi ba với mẹ con vậy ?
Ông tức giận quát lên. Mẹ cô thấy ông tức giận như vậy thì mau chóng cản ôn lại vì sợ ông làm gì với cô:
- Được rồi, Thiên Minh Giác, anh bình tĩnh chút đi.
Sau đó bà nhìn sang cô:
- Lạc Hy, có thể nói cho mẹ biết vì sao con lại không muốn học kinh tế để tiếp quản sự nghiệp gia đình thế. Con cũng biết con là người thừa kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duoc-yeu-em-lan-nua/2814809/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.