Sáng hôm sau cô bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức trên điện thoại của cô. Khi cô nhìn trơi đã sáng cô hốt hoảng:
- A, tiêu rồi. Đêm qua mình ngủ quên mất.
Khi cô nhìn lại thì cô ngạc nhiên:
- Đây là, phòng mình mà.
Sau đó cô nhìn sang chiếc bàn rồi cầm cuộn giấy đang được đặt trên bàn lên:
- Đây chẳng phải là bàn thiết kế của mình sao.
Nói rồi cô bỏ cuộn giấy xuống sau đó đi vệ sinh cá nhân và thay đồ để đi làm. Khi cô xuống nhà ăn thì cô thấy Lâm Hải Thần đang ngồi uống cà phê. Cô nhanh chóng chạy đến:
- Lâm Hải Thần, chào buổi sáng.
- Chào buổi sáng.
Cô lén nhìn anh, anh thấy vậy thì hỏi cô:
- Em làm gì nhìn tôi mãi thế.
Cô nghe anh hỏi thì ấp úng hỏi anh:
- À thì, đem qua có phải anh đưa tôi về phòng ngủ không ?
Anh điềm tĩnh trả lời cô:
- Đúng vậy.
Cô hơi ngượng ngùng trả lời anh:
- Um.. Cảm ơn anh.
- Không có gì đâu.
Sau đó hai người ăn sáng để mau chóng đến công ty. Khi đến nơi thì cô vào văn phòng và mở bản vẽ ra để làm tiếp. Khi cô nhìn kĩ vào bản vẽ cô thấy có một số chi tiết khác mà cô không vẽ. Bỗng dung cô nhớ ra chuyện anh đưa cô về phòng và anh cũng biết thiết kế: “ có khi nào anh ấy thêm vào giúp mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duoc-yeu-em-lan-nua/2814805/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.