Nằm trên giường, Ôn Lê cứ cảm thấy những điều vừa xảy ra đều chỉ là một giấc mơ. Cô quấn chặt mình trong chăn nhưng vẫn không ngủ được, sự phấn khích đã qua đi thay vào đó là một nỗi sợ hãi, sợ rằng mình tìm được rồi sẽ lại đánh mất đi.
Hạnh phúc dễ dàng có được như vậy khiến Ôn Lê cảm thấy cô như đang lạc vào một giấc mơ.
Ôn Lê biết, mình không thể chịu đựng được nếu mất đi tất cả lần nữa.
Trằn trọc mãi không ngủ được, Ôn Lê lôi máy ghi âm và tai nghe ra như thường lệ, cô cố nhắm mắt nghe giọng nói của Hạ Si Lễ, nhưng kỳ lạ là lần này các đoạn ghi âm giọng nói của anh lại không thể giúp cô ngủ như mọi khi.
Nằm mãi không ngủ được, cuối cùng Ôn Lê quyết định uống thuốc.
Cô lấy ra vài viên thuốc rồi nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ bước ra ngoài. Chân đang không đi dép nên Ôn Lê cẩn thận bước từng bước, ngay cả đèn cũng không bật, chỉ dám bật đèn pin từ điện thoại vì sợ sẽ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Hạ Si Lễ.
Đi vào nhà bếp, Ôn Lê lấy ly rót nước, vừa định cho thuốc vào miệng thì nghe thấy tiếng mở cửa sau lưng, cô hoảng hốt nhanh chóng nuốt chửng viên thuốc cùng một ngụm nước nhỏ.
Ôn Lê uống xong thì mới phát hiện Hạ Si Lễ đang đứng trước mặt cô với vẻ mặt âm trầm thoắt ẩn thoắt hiện trong bóng tối, dáng người cao lớn của người đàn ông che khuất tầm mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-cung-gio/3549706/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.