Ôn Lê cố gắng thu dọn thật nhanh, vừa đi ra đã nhìn thấy Hạ Si Lễ đang thản nhiên đứng cách đó không xa, sắc anh mặt lạnh lùng, đầu ngón tay hờ hững kẹp một điếu thuốc.
Nghe tiếng cô bước ra nên anh nhìn qua, dập thuốc rồi bước tới: “Xong rồi sao?”
Lúc này Ôn Lê mới phát hiện trang trại này cũng không rộng lắm, Hạ Si Lễ đứng gần nhà vệ sinh như vậy, bất kể là tiếng động gì thì chắc cũng đã bị anh nghe thấy.
Ôn Lê xấu hổ “ừ” một tiếng, quay người đi đến bồn rửa mặt bên cạnh, cô vừa định vặn vòi nước thì một bàn tay to lớn đã xuất hiện trong tầm mắt cô. Cô vừa ngẩng đầu lên thì Hạ Si Lễ đã tắt vòi nước.
Anh quay sang nhìn tên chủ trang trại đang co ro một bên: “Nước nóng ở đâu?”
Chủ trang trại bị đánh đến mức không dám nói lời nào, ngoan ngoãn đi vào bếp bưng ra một thau nước nóng.
Hạ Si Lễ kiểm tra nhiệt độ nước, chắc chắn là nước nóng thì mới nhẹ giọng nói: “Mấy ngày này không nên dính nước lạnh.”
Hai má Ôn Lê nóng lên, cô cắn môi dưới: “Em biết rồi.”
Trên đường quay lại chỗ cắm trại, Ôn Lê nhẹ nắm một góc áo của Hạ Si Lễ, đợi cho anh quay người lại cô mới buông ra: “Chuyện này đừng để Sầm Khê biết.”
“Cậu ấy sẽ lo lắng.”
Hạ Si Lễ một tay đút túi, cúi đầu nhìn cô vài giây mới nhếch khóe môi: “Ừ.”
“Sao anh lại tới đây?” Cô cúi đầu không nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-cung-gio/3549664/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.