Tôi biết lý do khiến gia đình anh lúc đầu chọn Cẩn Huyên thay vì tôi. Vì cậu ta có tiền, lại là con gái của một tập đoàn lớn, còn tôi chỉ là con nuôi của họ. Thế nên bố mẹ Bách Điền ép anh phải chọn Cẩn Huyên. Nhưng người anh yêu lại là tôi...Ấy mà anh đâu thể làm trái ý bố mẹ...
Điều này làm tôi chợt nhớ đến năm nọ, cái năm tôi phải chứng kiến...
__________________________
*KÍ ỨC 6 NĂM TRƯỚC*
"Bánh của con đây nhé"
Ông chủ đưa cho tôi hộp bánh Donuts mới ra lò, còn nóng hổi.
"Cháu cảm ơn ạ"
Cầm hộp bánh trên tay, tôi vui vẻ vừa nhảy chân sáo vừa tung tăng hát vài ba câu yêu đời. Ngày mai là kỉ niệm 3 tháng tôi và anh Bách Điền quen nhau, dù điều này có hơi sến vì chỉ dành cho những cặp đôi mới yêu nhưng...trước sau gì chúng tôi cũng sẽ yêu nhau mà phải không?
Tôi về nhà, cất bánh vào trong tủ lạnh, rồi bước lên phòng. Việc đầu tiên tôi cần làm là kiểm tra tin nhắn điện thoại.
"Không thấy thông báo nào cả..."
Gương mặt tôi lộ rõ vẻ ủ rũ. Hôm nay anh không nhắn cho tôi như thường lệ nữa...
"Asssii...Mình bị làm sao thế này. Đừng suy nghĩ lung tung nữa"
Tôi tự nhủ bản thân rằng anh chỉ đang bận, không nhất thiết phải làm quá lên thế.
Nói miệng là vậy nhưng sâu trong tôi vẫn cảm thấy bất an. Tôi cứ bồn chồn lo lắng, nhịp tim tôi bất giác đập nhanh.
"Sẽ không có chuyện gì đâu. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-toi-la-ke-phan-dien/3727966/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.