QUAY TRỞ VỀ HIỆN TẠI
"Cô chủ, thiếu gia mới gọi tôi rằng đang trên đường đến đón cô"
Tôi liền gạt bỏ mấy cái kí ức tẻ nhạt ấy, lấy lại vẻ điềm tĩnh vốn có, nhanh chóng sửa soạn.
Đứng trước tủ đồ, mắt tôi lướt qua từng chiếc áo, từng cái quần mà chẳng có món nào khiến tôi thật sự hài lòng. Cảm giác bối rối khiến tôi cứ lật đi lật lại, đôi tay như vô thức chạm vào những món đồ mà tôi biết rõ chẳng phù hợp với mình. Buổi ra mắt này, không chỉ là một sự kiện đơn thuần, mà là cơ hội để tôi tạo ấn tượng đầu tiên với gia đình anh ấy.
Cuối cùng, sau một hồi lúng túng, tôi cuối cùng cũng tìm thấy món đồ mà mình cảm thấy ưng ý nhất. Một chiếc váy xanh nhạt tôn vẻ nhẹ nhàng, thể hiện sự tinh tế. Tôi mỉm cười, tự nhủ: "Đây là sự lựa chọn đúng đắn"
Trong bộ trang phục giản dị nhưng tinh tế, tôi cùng quản gia Công rời khỏi căn hộ. Chỉ một bước chân ra ngoài cửa, tôi đã thấy chiếc xe đỗ ngay trước cổng, và anh – bạn trai tôi – đang đứng đó, ánh mắt ánh lên một sự tự hào nhẹ nhàng. Anh mỉm cười khi thấy tôi, và một cảm giác ấm áp chạy qua tim tôi, dù bên ngoài trời có chút se lạnh.
"Sẵn sàng chưa?"
Anh hỏi, giọng anh trầm ấm, đầy sự an ủi. Tôi gật đầu, bước lại gần, tay nhẹ nhàng nắm lấy tay anh. Trong khoảnh khắc đó, mọi lo lắng về buổi ra mắt dường như tan biến, chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-toi-la-ke-phan-dien/3727965/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.