Vèo~~
Thời gian trôi qua nhanh thật, mới hồi chúng tôi còn gặp nhau lúc còn bé mà giờ đã trở thành hai nữ học sinh trung học. Tôi và cậu may mắn học chung lớp. Chỉ có điều, chúng tôi không còn thân nhau như trước. Càng lớn lên, cậu càng có nhiều bạn bè chơi cùng và nhiều lần còn hủy hẹn với tôi nữa cơ. Ví dụ như hôm nay...giờ ra về, chúng tôi đang nắm tay đi trên hành lang...
"Nhìn kìa, là Nha Cẩn Huyên đấy"
Một nữ sinh reo lên. Ngay sau đó...
"Cẩn Huyên cho mình xin chữ kí với"
"Tối nay cậu muốn đi chơi với mình không Cẩn Huyên?"
"Huyên Huyên, anh vừa mua con xe mới toanh, chỉ dành ghế cho em thôi đó"
"Tiền bối chụp với chúng em một tấm đi ạ"
Ngày nào cũng vậy. Mọi người đều dành sự quan tâm đặc biệt cho Cẩn Huyên. Nào là tặng sô-cô-la, truyện tranh, rủ đi chơi này kia...Tôi cảm giác mỗi lần đi chung thì nhìn tôi không khác gì người hầu kẻ hạ.
"Xích ra coi, cậu chen hết chỗ của tôi rồi"
Một nam sinh với bộ mặt khó ưa thốt lên. Hắn đẩy tôi khiến tôi mất đà ngã xuống, cũng chẳng có chút lương tâm mà nói lời xin lỗi hay đỡ tôi đứng dậy, cứ thế chen lấn xô đẩy người khác, mục đích là được chạm tới "nữ thần"
"Nhã Nhã, cậu đâu rồi?"
Tiếng gọi của Huyên Huyên vọng ra trong đám đông chật chội ấy.
Tôi cố gắng thoát ra khỏi vòng vây, không ngừng đưa mắt nhìn xung quanh để tìm Huyên Huyên rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-toi-la-ke-phan-dien/3727962/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.