Chương 5:
Ba chồng thở dài một hơi.
“Chuyện của Dĩ Triều quá đột ngột, ba cân nhắc chưa chu toàn. Chỉ nghĩ phải nhanh chóng xử lý mọi thủ tục sau đó, lại quên mất con đang yếu, khó mà rời được bệnh viện. Lúc này cả tinh thần lẫn cơ thể con đều bị tổn thương, không ra khỏi viện là điều dễ hiểu.”
“May mà việc cũng không phức tạp. Ba đã gọi luật sư đến rồi. Con chỉ cần ký mấy chữ vào giấy tờ là được. Chúng ta đợi ở đây, con ký xong là ba lập tức đến công ty họp.”
Nói xong, ông phẩy tay một cái.
Hai luật sư áo vest bước lên, một người đưa tài liệu, một người đưa bút.
Tôi liếc nhìn.
Bìa hồ sơ viết rõ: 《Tuyên bố Từ bỏ Quyền Thừa kế Cổ phần》.
Ba chồng không nhìn tôi nữa, cầm điện thoại gọi đi:
“Báo các cổ đông họp. Chúng tôi sẽ tới trong nửa tiếng.”
Giọng ông điềm nhiên như thể chuyện tôi ký tên là điều đương nhiên, không đáng phải suy nghĩ và cũng không thể gây trở ngại cho kế hoạch của họ.
Tôi đưa tay ra.
Nhưng không phải để nhận tài liệu, mà để đưa lên thái dương, chậm rãi xoa nhẹ.
Luật sư thúc giục:
“Lục phu nhân?”
Tôi cụp mắt, giọng nhàn nhạt:
“Loại giấy tờ này… nếu tôi không muốn ký, thì hoàn toàn có thể không ký đúng không?”
Luật sư hơi khựng lại:
“Đ-đúng… đúng vậy.”
Tôi chậm rãi gật đầu:
“Vậy à. Thế thì… tôi không ký.”
Ba chồng đang nói chuyện điện thoại đột ngột quay đầu lại.
Ánh mắt ông ta kinh ngạc đến mức không thể tin nổi:
…
Tôi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-that-tro-minh/4861359/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.