Edit: Hy
Hình Thiên lái xe lướt qua thành phố A phồn hoa. Anh liếc nhìn cảnh sát đang đi tuần tra trên mà đường thản nhiên nói: “Xem ra… lần này gió sẽ thổi lâu lắm đây.”
Lãnh Tĩnh Hàn liếc mắt nhìn bên ngoài, sau đó mới thu hồi ánh mắt lạnh nhạt nói: “Sẽ không lâu đâu…”
“Hả?” Hình Thiên nhíu mày, “Hành động lần này có tên là “Liệp Ưng”, nếu không tóm được cái đuôi của Dạ Ưng… chắc chắn Thượng Quan Mộc sẽ không bỏ qua đâu?”
Lãnh Tĩnh Hàn không nói gì, chỉ thu lại ánh mắt mà im lặng suy nghĩ…
Hình Thiên liếc nhìn Lãnh Tĩnh Hàn qua kính chiếu hậu mà nhíu mày. Chuyện lần này hình như đại ca không lo lắng lắm… Thậm chí đám Tiểu Tứ bị tóm đại ca cũng không thèm nghĩ cách, còn có thêm một đám hàng lớn như vậy… chuyện này rất kỳ lạ đó!
Hàng sau khi đưa ra nước ngoài, không có khả năng tự trở về. Người nước ngoài hợp tác với Dạ Ưng không chỉ vì sự an toàn mà còn vì độ tinh khiết của hàng hóa. Với lại so với mặt bằng chung thì hàng bên Dạ Ưng giá lại thấp hơn, đương nhiên là có nhiều người tranh giành nhau mua. Nếu hàng đã được bán thì không có lý do gì lại bị “đưa” trở về, lần đầu tiên có lượng lớn hàng bị tung ra ở thành phố A đây mới là vấn đề lớn.
Hình Thiên thu hồi ánh mắt đồng thời thầm suy nghĩ, đại ca nói mọi chuyện sẽ giải quyết rất nhanh, nếu như vậy… thì có thể anh đã đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-vo-yeu/2751679/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.