Tiêu Thần liếc mắt nhìn Thượng Quan Mộc vẫn yên lặng nằm trên giường bệnh, sau đó ánh mắt mới nhìn Mộ Thiên Thanh. Y tá thấy tưởng là người quen nên không nói thêm gì nữa, mặc dù cô có nhiều nghi ngờ nhưng mấy ngày gần đây tin tức về tổng giám đốc của đế quốc Sun xuất hiện tràn lan cô không hề bỏ lỡ.
Tiêu Thần ngồi bên cạnh Mộ Thiên Thanh, trong tay còn cầm theo đồ gì đó, anh dịu dàng hỏi: “Vẫn chưa ăn gì à?”
Mộ Thiên Thanh cụp mắt nhìn túi đồ to trong tay anh tay, đột nhiên trong tim cô có vô vàng cảm xúc chua xót nhưng lại không hiểu tại sao. Cô lắc đầu nói: “Tôi không có khẩu vị!”
“Ít nhiều cũng nên ăn một ít đi…”
Tiêu Thần nói xong thì lấy đồ trong túi ra, đây đều là đồ Mộ Thiên Thanh thường ngày rất thích ăn. Nhưng lúc này cô lại không hề có khẩu vị chút nào, thậm chí còn có chút bài xích.
Tiêu Thần nhìn dáng vẻ cô trong mắt thoáng qua tia mất mát, nhưng mà cảm xúc thoáng qua rất nhanh rồi lại biết mất. Anh để đồ ăn qua một bên, rót một ly sữa nóng cho Mộ Thiên Thanh.
Cô ngạc nhiên nhìn ly sữa trước mặt mình, cuối cùng cũng nhận lấy uống vài ngụm nhưng trong miệng vẫn tràn ngập cảm giác chua xót.
Trong không gian yên tĩnh giờ chỉ có âm thanh “tít tít” của máy đo nhịp tim, đến hơi thở của ba người trong phòng cũng khó mà nghe được. Cảm giác yên lặng này giống như ngõ cụt, làm cho tim mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-vo-yeu/2751645/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.