Edit: Lệ Thần Hy
“Tôi!” Mộ Thiên Thanh run rẩy trả lời, cô mặc kệ mọi người ở trong hành lang đang nhìn mình mà đi theo y ta khử trùng.
Lúc Mộ Thiên Thanh mặc bộ đồ khử trùng vào phòng phẫu thuật, tim cô lúc này không phải đang nhảy nhót mà run rẩy vô cùng. Cảm giác như bị người khác bóp nghẹn lại, bất cứ lúc nào cũng có thể văng khỏi lòng ngực của mình.
Dưới lớp khẩu trang là bờ môi mím chặt của cô, Mộ Thiên Thanh run rẩy, ngay lập tức trong hốc mắt đã phủ bởi một tầng hơi nước.
Người đang phẫu thuật là bác sĩ Vương, ông liếc nhìn Mộ Thiên Thanh sau đó tiếp tục công việc của mình. Chỉ là ánh mắt lúc nhìn cô có hơi phức tạp.
Cái này mà Mộ Thiên Thanh hôn mê được đưa đến đây, cô không hề hay biết gì cả. Nhưng lúc này cô cũng chả có tâm tình đâu mà để ý tới ánh mắt phức tạp của bác sĩ Vương.
“Kéo...!”
“Kẹp kim.”
“Cây gấp!”
Bên tay không ngừng truyền tới tiếng nói của bác sĩ Vương, ông là bác sĩ chuyên nghiệp. Ông sẽ không thay đổi cảm xúc cho dù người đang nằm trên bàn là người quen đi nữa.
Mộ Thiên Thanh sắc mặt tái nhợt mê man nhìn bàn phẫu thuật, Thượng Quan Mộc không còn phong thái như ngày xưa. Mũi cô đột nhiên chua xót, suýt nữa là đã khóc nức lên rồi.
Mộ Thiên Thanh tay run rẩy, môi cô trở nên trắng bệch, nhìn bác sỉ Vương không ngừng dùng miếng bông gòn trắng chấm máu.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-vo-yeu/2751637/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.