Mặc dù đau lòng đến thế, nhưng khi Thẩm Thanh Hoà nói đến từ "chết", ý nghĩ hiện lên trong đầu Thẩm Giáng Niên là: Nếu chết có thể giải quyết được vấn đề, Thẩm Thanh Hoà, em sẵn sàng chết vì người.
Những người thực sự chọn cách kết thúc cuộc đời mình cũng biết rằng cái chết sẽ không giải quyết được vấn đề gì mà chỉ giải quyết được chính họ.
Thẩm Giáng Niên không thể quan tâm đến sự sống chết của người khác, nhưng đối với Thẩm Thanh Hoà... Chỉ cần cô còn sống một ngày, cô không thể trơ mắt nhìn Thẩm Thanh Hòa "hành hạ" chính mình.
Khi Thẩm Thanh Hoà nói đi nói lại chết sẽ được tự do, Thẩm Giáng Niên đã ngắt lời: "Cho dù có chết, cũng chưa chắc sẽ được tự do." Thẩm Thanh Hoà mở đôi mắt rồi híp lại, chớp chớp đôi mắt sưng đỏ, nhìn chằm chằm Thẩm Giáng Niên.
Thẩm Giáng Niên biết Thẩm Thanh Hoà nghe được lời cô vừa nói, bởi vì Thẩm Thanh Hòa đã không lặp lại câu đó nữa, khóe môi Thẩm Giáng Niên mấp máy, định muốn nói những lời tổn thương, nhưng lại không nỡ, chỉ nói được một câu: "Thanh Hòa, đừng tự lừa dối mình nữa." Đối với một Thẩm Thanh Hòa đang không phân biệt được ai với ai, Thẩm Giáng Niên không đành lòng nói ra những lời gay gắt.
Thẩm Thanh Hoà cụp mắt xuống, nhếch khóe môi, nhỏ giọng nói: "Có lẽ sẽ được đâu." Cô ấy nói đáng thương vô cùng, lại mang theo chút không xác định. Thẩm Giáng Niên trực tiếp bóp chết "Hy vọng" kia, "Không thể nào, nếu người chết...." Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/3506868/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.