Bác sĩ nói một nửa rồi thở dài: “Tôi đã nói với Giang phu nhân rồi, dự đoán xấu nhất là cô ấy sẽ lo chuyện hậu sự cho Giang lão tiên sinh, hiện nay tình hình của ông ấy không được tốt, bệnh ung thư của ông ấy đã là giai đoạn 3 rồi, hơn nữa tế bào ung thư đã lan rộng.”
Giang Thần Hy “ừ” một tiếng, anh nói: “Đã cố hết sức rồi.”
Bác sĩ gật đầu.
Tô Lê đứng ở gần cửa nhất.
Cô nghe thấy có một vệ sĩ nói: “Lập tức đi báo cho phu nhân.”
“Dạ.”
Lúc này điện thoại Giang Thần Hy đổ chuông, anh xoay người lại nói với Tô Lê,: “Đứng yên chỗ này nhé, anh ra ngoài nghe điện thoại.”
Ở đây có dụng cụ y tế, không thể nghe điện thoại.
Tô Lê gật đầu, cô nói: “Được, anh đi đi.”
Anh đi thẳng ra ngoài nghe điện thoại.
Tô Lê đứng tại chỗ nhìn bóng dáng anh xa dần.
Cô chỉ xem trên tin tức mới biết Giang lão gia là một người giỏi giang trên thương trường như thế nào, hiện nay ông chỉ có thể nằm yên trên giường bệnh, không thể cử động được, chỉ có thể dực vào máy hô hấp để kéo dài sự sống.
Sinh lão bệnh tử, đó là chuyện thường tình của con người,nhưng khi thật sự xảy ra đối với người bên cạnh mình thì rất nhiều người vẫn không thể chấp nhận được chuyện này.
Tô Lê nhìn Trần Miễn, cô và anh quen biết nhau lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ anh như vậy. Đau khổ có, bi thương có nhưng anh cố gắng kìm nén lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743234/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.