Giang Thần Hi khẽ cười một tiếng, nói: "Gần đây anh ta đang hợp tác trong dự án khai thác mới cùng tập đoàn Giang thị chúng ta."
"Anh đồng ý rồi à?" Tô Lê nhìn anh, hỏi.
Giang Thần Hi khẽ cười một tiếng, nói: "Sao anh có thể dễ dàng đồng ý như vậy chứ? Ngày mai, anh sẽ suy nghĩ thật kỹ về chuyện này. Em nói xem, họ Cổ này không phải là người tốt, anh phải nghĩ xem có nên làm vụ buôn bán này với bọn họ không đã."
Tô Lê gật đầu và không nói gì. Thật ra trong lòng cô hiểu rõ ý của anh.
Dù thế nào cũng không thể gây khó dễ với tiền, nhưng cũng phải xem bạn hợp tác có thể bảo đảm được tất cả đã giao hẹn mạo hiểm đầu tư ban đầu hay không.
Cô thấy hơi lạnh nên theo bản năng dịch người vào trong lòng Giang Thần Hi.
"Em lạnh à?" Giang Thần Hi ôm chặt cô vào trong lòng mình.
Tô Lê khẽ gật đầu. Dù trời đã ấm hơn, nhưng buổi tối mặc quần áo mỏng như vậy, cô vẫn thấy hơi lạnh.
Cô cọ cọ người vào trong ngực anh và ngẩng đầu lên, có phần tinh nghịch nói: "Như vậy sẽ không lạnh nữa."
Giang Thần Hi mỉm cười ghé sát tai cô và thở khẽ, nói: "Hồ ly nhỏ..."
Tô Lê ngước mắt nhìn anh với vẻ giảo hoạt và nói: "Hồ ly già."
Một tay Giang Thần Hi ôm thắt lưng cô, sau đó nhìn xuống và khẽ cười, nói: "Một con hồ ly già và một con hồ ly nhỏ, ừ... Quả nhiên rất xứng đôi." Nói xong, anh điểm nhẹ vào chóp mũi của Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743232/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.