Giang Thần Hy đưa tay xoa xoa bụng cho cô, nói: “Vú Trương đã hầm canh, có cần mang lên cho em không?”
Tô Lê lắc lắc đầu, nói: “Không sao, em vào nhà vệ sinh một chút rồi xuống lầu, lại không phải là bệnh nhân, em không cao quý như vậy đâu.”
Giang Thần Hy “ừ” một tiếng, khẽ hôn lên trán cô một cái, “Đi đi.”
Tô Lê từ trong nhà vệ sinh đi ra, sắc mặt hôm nay rõ ràng là không được tốt.
Giang Thần Hy nhìn cô, có chút thương xót nói: “Vẫn ổn chứ? Sắc mặt kém như thế?”
Tô Lê cười nói: “Không sao, tối nay em ngủ là được.”
Xuống lầu, Vú Trương cố ý cười hỏi: “Thiếu gia, bó hoa hồng đẹp như thế này cơ à, đặc biệt mua để tặng cho phu nhân sao?”
Tô Lê nhìn qua đó, chỉ nhìn thấy trên bàn có một bó hoa hồng to đỏ rực.
Giang Thần Hy “ừ” một tiếng, nói; “Đi qua cửa hàng hoa, nhìn thấy khá là đẹp, liền mua về nịnh em vui, không biết em có thích hay không.” Nói xong, anh cầm hoa đi tới.
Tô Lê hiển nhiên là có chút bất ngờ cười nói: “Giang thiếu từ khi nào cũng bắt đầu biết mua hoa để tạo lãng mạn vậy?”
Giang Thần Hy nhìn cô khẽ cười hỏi: “Không thích sao?”
“Thích.” Tô Lê nhìn anh, ôm bó hoa hồng trong tay, bó hoa rất tươi mới, Tô Lê nhẹ nhàng sờ cánh hoa, cô nhìn anh, kiễng chân lên khẽ hôn lên trán anh, nói: “Cảm ơn chồng.”
Giang Thần Hy đơ người một lúc, anh cúi xuống nhìn cô, ánh mắt hiện lên rất vui. Đây là lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743231/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.