Giang Thần Hy nghe xong, không nhịn được trầm giọng cười, hơi cúi người xuống, một tay đỡ gáy cô, nhẹ cắn vành tai cô, trầm giọng nói: “ Anh có rất nhiều, chỉ xem em có cần không thôi?”
Tô Lê nghe xong cụp mắt, hơi khẽ cười.
Giang Thần Hy cọ cọ cổ cô, hít một hơi nặng nề. Cô bị anh cọ cọ ở cổ, hơi cảm thấy buồn buồn.
Tô Lê sợ ngứa, vô thức rụt cổ lại, cô đẩy Giang Thần Hy: “ Đừng…”
“ Đừng cái gì?” Giang Thần Hy cười khẽ
Tô Lê vô tội nhìn anh: “ Giang thiếu, anh nhịn thêm mấy tháng đi?”
Nhưng cô lại nghĩ, quả thực là làm khó anh, hơn một năm vẫn nhẫn nhịn như vậy. Dù sao anh cũng là một người đàn ông bình thường. Dường như cả năm nay, Tô Lê đều cẩn thận trải qua từng ngày, bảo vệ đứa bé trong bụng, lại chưa bao giờ nghĩ cho anh.
Giang Thần Hy đương nhiên cũng không làm loạn, cọ cọ cô, nói: “ Đừng lo, giao cho anh”
Tô Lê hơi do dự một chút gật gật đầu. Có được sự đồng ý của Tô Lê, Giang Thần Hy liền ôm cô đi thẳng lên lầu….
Đã quên mất bao lâu không được tận hứng như vậy…
Ngày thứ hai, Tô Lê bị giày vò cả đêm vẫn còn mơ màng ngủ, mới sáng sớm đã bị tiếng khóc của Tiểu gạo nếp đánh thức. Cô trăm vạn lần không muốn động, cả người tối qua bị anh giày vò đến không chịu nổi rồi.
Nhưng mà tiếng khóc của cô bé càng lúc càng lớn, cô biết là bé bị đói rồi.
Cô cố gắng mở mắt nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743180/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.