Giang Thần Hy ngồi dựa trên ghế sô pha, Tô Lê xoa bóp cho anh một lúc, phát hiện ra anh ngồi trên ghế sô pha ngủ quên mất.
Vú Trương mang một cốc sữa nóng tới, Tô Lê làm một động tác ra hiệu bà im lặng, cô đi lấy một chiếc chăn lại đắp cho anh.
Tô Lê đứng dậy đỡ lấy cốc sữa nói nhỏ: “Vú Trương, bà nghỉ ngơi sớm đi.”
Vú Trương cười nói: “Được.”
Nhưng mà Giang Thần Hy vẫn chưa ngủ say, Tô Lê đến ngồi bên cạnh anh, Giang Thần Hy đã tỉnh dậy rồi.
Tô Lê nhìn anh cười nói: “Giang thiếu, vừa hay, uống cốc sữa nóng đi.”
Giang Thần Hy “ừ” một tiếng, sau đó đỡ lấy uống một hơi là hết.
Anh dựa người vào ghế sô pha, khẽ xoa xoa mặt mình, dường như là để làm cho mình tỉnh lại một chút.
Tô Lê nhìn anh, quan tâm hỏi: “Cảm thấy thế nào? Hôm nay uống khá nhiều phải không? Không thể uống ít đi một chút sao?”
Giang Thần Hy im lặng khẽ cười, mở mắt ra nhìn cô, ôm lấy eo cô, nói: “Ngửi thấy mùi sữa thơm trên người em, rượu cùng ngà ngà hết say dần rồi.”
Tô Lê cười nói: “Làm gì có mùi sữa thơm nào chứ, là anh vừa uống sữa chứ.”
“Ừ, vậy sao?” Giang Thần Hy có chút không tin, thế là anh kéo cô lại trước mặt mình nhân hơi rượu đè cô xuống, ngửi thật kỹ, anh chà chà cổ cô, nói: “
Không phải, chính là mủi thơm của sữa trên người em.”
Tô Lê có chút bất lực, thật ra cô thật sự không ngửi thấy, nhưng mà trước khi Giang Thần Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743179/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.