Ngày hôm sau, tiết trời âm u, không có mưa.
Sáng sớm Hoa Hoa đã tới, là Giang Thần Hy bảo cô ấy tới ở với Tô Lê.
Hoa Hoa cầm tay và nhìn Tô Lê nói: “Chị Tô Lê, trước đây chị không như thế này, hôm nay sao mà nhìn lúc chị tiễn Thiếu gia đi, đôi mắt lại đỏ hoe lên thế.”
Tô Lê thở dài, xoa xoa bụng mình, nói: “Chị cũng không biết gần đây làm sao, một chút chuyện nhỏ rất là bình thường nhưng mà chị cũng có thể suy nghĩ linh tinh được.”
Trước đây kể cả Giang Thần Hy đi công tác đến mười ngày hay tận nửa tháng thì cô cũng không cảm thấy bất an và không nỡ như thế, cô cũng không phải là kiểu người sốt ngày ngồi đó ôm điện thoại chờ tin, thậm chí có lúc Giang Thần Hy đi công tác tới nơi có chênh lệch múi giờ rất lớn, căn bản họ cũng không hề liên lạc với nhau.
Nhưng mà lần này, Tô Lê luôn cảm thấy bản thân mình rất bất thường.
Vú Trương bưng lên một đĩa hoa quả, nói: “Phu nhân, cô đừng lo lắng quá, thư giãn một chút, chờ Thiếu gia trở về rồi cậu ấy sẽ đưa cô ra ngoài đi bộ thư giãn một chút.”
Tô Lê lấy một miếng hao quả bỏ vào miệng, im lặng thở dài một cái, đúng là căng thẳng quá rồi …
Nhưng mà Giang Thần Hy đi Nhật đã hai ngày rưỡi rồi, trừ lúc xuống sân bay anh có gọi điện thoại cho cô một lúc với lại thi thoảng có nhắn một tin ra, Tô Lê cũng không nhận được bất cứ tin tức gì của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743169/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.