Diệp Minh nhìn cô, trầm ngâm một lúc lâu sau rồi nói: “Em đang cảnh cáo anh và cả Diệp gia sao?”
Tô Lê khẽ động đậy cơ thể, tìm một tư thế thoải mái dựa vào, nhìn anh rồi nói: “Nếu như Diệp thiếu muốn nghĩ như vậy thì cũng được.”
Diệp Minh nhìn cô, im lặng không nói.
Tô Lê nhìn anh, nói: “Diệp thiếu, anh không cần phải cảm thấy kinh ngạc gì cả, cái vòng tròn này ấy mà, anh nên hiểu rõ hơn tôi mới đúng, không có ai là kẻ thù mãi mãi cả, càng không có ai là bạn bè mãi mãi, chỉ có liên quan đến lợi ích mà thôi, những chuyện này đều khó tránh khỏi. Thực ra trong lòng anh chắc cũng đã rõ, rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì, Phương Nghiên là người phụ nữ như thế nào, anh còn hiểu rõ hơn tôi, cô ta chắc chắn không tự nhiên mà tới nói chuyện với tôi đâu, vì thế tôi nghĩ hôm qua cô ta chắc chắn biết là anh đang để ý mới tới nói chuyện với tôi như thế, còn về mục đích ấy, chỉ có cô ta là hiểu rõ nhất, không phải hay sao?”
Diệp Minh cúi xuống khẽ cười, nói: “Anh không nghĩ rằng, em lại suy nghĩ chu đáo tới như vậy, bốn năm nay em thực sự đã thay đổi rất là nhiều.”
Tô Lê cười, nói: “Tôi từng nói, con người ai cũng sẽ thay đổi, dù sao sau khi xảy ra chuyện năm đó, chúng ta cũng không hề gặp lại nhau nữa, vì thế anh cảm thấy lạ lẫm là rất bình thường, khi đó không phải nói lời khách sáo với anh đâu, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743168/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.