Có điều Tô Lê vẫn cố gắng né tránh, cô cầu xin anh nói: “Giang thiếu, hôm nay tha cho em đi, em thực sự rất mệt, em muốn đi ngủ.”
Giang Thần Hy đã nhịn cơn tức này cả buổi tối hôm qua, nhưng cũng vì sự cầu xin của Tô Lê mà trở nên bình tĩnh lại.
Anh cởi bỏ bộ quần áo ướt của mình, rồi nhìn Tô Lê, ôm cô vào lòng híp mắt lại nói: “Tha cho em, tôi đi nấu cho em một bát canh nóng, trước khi ra ngoài nhớ là sấy khô tóc trước.”
Tô Lê gật đầu.
Tắm nước nóng một lúc quả thực ấm hơn rất nhiều.
Giang Thần Hy khoác lấy khăn tắm lên người xong liền xuống lầu nấu canh cho cô, sau đó bưng lên cho cô để cô uống xong còn nghỉ ngơi.
Tô Lê nhìn anh, rồi lại nhìn bát canh mà anh mang tới, nói một tiếng cảm ơn.
Giang Thần Hy ngồi trước mặt cô, đưa tay ra vén mấy sợi tóc của cô ra phía mang tai cười nói: “Hôm nay sao lại ngoan như vậy?”
Tô Lê nhìn anh, chau màu lại rồi uống từng ngụm canh rồi nói: “Lẽ nào trong mắt Giang thiếu em chưa từng ngoan như vậy sao?”
Giang Thần Hy trầm giọng cười: “Vốn dĩ rất tức giận, nhưng giờ liền không giận được nữa.”
Tô Lê không nói gì.
Đây là người thứ hai nấu canh gừng cho cô, Tô Lê cảm động nói: “Sau này Giang thiếu sẽ là một người chồng tốt.”
“Sau này?” Giang Thần Hy nhìn cô, cười khỉnh một tiếng nói: “Sao vậy, hiện giờ không phải sao, hả?”
Tô Lê nhìn anh, đưa tay ra xoa nhẹ lấy khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743065/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.