Tô Lê trừng mắt lên nhìn Trần Miễn, hít một hơi thật sâu nói: “ Trần Miễn, đừng làm ồn nữa có được không? Anh cứ như thế này thì có lợi gì cho anh chứ?”
Trần Miễn hít một hơi rồi nói: “ Anh không cần cái gì cả.” Anh nhìn nhìn Tô Lê, nhắm mắt lại cười sau đó nói: “Sau này em vẫn còn làm như thế này chứ?”
Tô Lê nhìn anh trầm ngâm không nói.
Trần Miễn nhìn cô, khẽ cười, cũng không nói gì cả, quay người và đi thẳng về hướng phòng.
Tô Lê vẫn đứng chỗ cũ, hít một hơi dài.
Cô căn bản ngăn không được Trần Miễn, cô quá là hiểu anh mà, cô chỉ có thể nghĩ cách khác thôi.
Tô Lê đứng ngây người ở chỗ đó một lúc, cô đối với nhứng món ăn bên trong thực sự cũng không còn chút hứng khởi nào nữa. Không khí bàn ăn đó, ngồi ngây ra đó ăn cơm cũng sẽ thấy không tiêu hóa nổi.
Lúc này, có một âm thanh vọng tới.
Tô Lê nhìn theo hướng âm thanh, thì nhìn thấy Giang Hạo Đông nghênh ngang bước tới, “Hóa ra chị dâu vẫn còn đi lại với ông anh lai lịch không rõ của tôi sao.”
Giang Hạo Đông không phải là hạng người quân tử gì cả, chỉ là một kẻ lưu manh. Vài năm ngồi tù, khiến anh ta khó tránh khỏi việc có những hành vi côn đồ.
Ánh mắt anh ta nhìn Tô Lê không có chút tôn trọng nào cả, thậm chí còn có chút côn đồ.
Tô Lê khẽ quay đầu, tránh xa Giang Hạo Đông đang nồng nặc mùi rượu, khẽ cười, nói: “ Tam thiếu gia lại thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743062/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.